Phong Thiên Tước tiến vào bên trong Phù Hương Viện. Ngẩng đầu một cái liền nhìn thấy Tô Tử Nguyệt cùng một gã mặc đồ như nô tài trong phủ lôi lôi kéo kéo.
Phong Thiên Tước vặn chặt lông mày gầm thét một tiếng, gã nô tài kia vội vàng buông cổ tay Tô Tử Nguyệt ra , xoay đầu lại, ánh mắt trốn tránh, giống như gặp quỷ, ánh mắt Phong Thiên Tước rơi trên người hắn, gương mặt đầy u ám.
“Tô Tử Nguyệt, hắn ta là ai?” - Phong Thiên Tước bước mấy bước về phía trước, đem cổ tay Tô Tử Nguyệt kéo một cái, nâng lên, mạnh mẽ nắm chặt, ngữ khí rét lạnh đến cực điểm.
Tô Tử Nguyệt vô tội nói: “Ta… ta không biết hắn.”
Nói xong liền rút tay mình ra, Phong Thiên Tước này vừa đến lại động thủ, không có chút lưu tình nào, Tô Tử Nguyệt cảm thấy xương cốt đau đớn, còn để hắn giữ nói không chừng hắn liền bóp gãy.
Đôi mắt Phong Thiên Tước lạnh lẽo nhíu lại: “Ngươi nói ngươi không biết? Không biết mà ban ngày ban mặt cùng hắn lôi lôi kéo kéo? Tô Tử Nguyệt, ngươi cho rằng Bản vương là con nít ba tuổi sao?”
Tô Tử Nguyệt có chút e sợ, đúng là ở thời cổ đại này nam nữ mà lôi kéo như vậy liền vượt quá giới hạn.
Vậy nên nàng liền giải thích: “Ta thật sự không biết! Là hắn bỗng nhiên xông tới giữ chặt tay ta, hỏi ta có nhớ hắn là ai không, ta…”
Tô Tử Nguyệt còn chưa nói xong, tên nô tài quỳ gối dưới đất bỗng nhiên nhấc mặt lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725314/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.