Phong Thiên Tước không có chút do dự liền phủ định ý nghĩ này, ánh mắt chim ưng rơi vào người Tô Tử Nguyệt: “Ngươi không phải hiểu y thuật? Chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng không biết.”
Tô Tử Nguyệt nhún vai, ánh mắt tự nhiên: “Thần thiếp từng nói qua, tầm sư khác nhau, hiểu biết y học khác nhau, thần thiếp không có giống như các đại phu khác, có cái gì kỳ quái sao?
Lại nói, Lâm tiểu thư không phải là có tri thức hiểu lễ nghĩa, không gì không giỏi, làm sao ngay cả điều này cũng không biết? Hoặc là Lâm tiểu thư không phải là không biết, mà là muốn thăm dò hiểu biết sâu cạn của thần thiếp?” - Tô Tử Nguyệt không kiêu ngạo không tự ti, ngữ điệu dùng từ có thâm ý khác.
Phong Thiên Tước mạnh mẽ trừng mắt Tô Tử Nguyệt: “Nói hươu nói vượn! Đợi bản vương điều tra rõ ràng, lại đến xử trí ngươi.”
Tô Tử Nguyệt cảm thấy có một cơn gió mạnh lướt qua, mở mắt ra, Phong Thiên Tước đã đi ra khỏi phòng.
Hừ, tính toán nàng, lần này không biết là ai tính toán ai, chỉ mong là lần này Phong Thiên Tước không có bị mỹ nhân mê hoặc đầu óc thì tốt.
Phong Thiên Tước cũng không phải loại người để nữ nhân nắm mũi kéo đi. Cho nên hắn cũng không tìm hỏi Lâm Thiên Nhu mà để Khúc Nam bí mật điều tra một chút. Xác định những loại thuốc bổ kia không có bị người ngoài chạm vào hay Tô Tử Nguyệt giở trò, mỗi loại đều là hàng thật giá thật.
“Được rồi, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725310/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.