Sở dĩ không mang Phong Thiên Tước gọi ngự y tới vì Tô Tử Nguyệt cảm giác hắn không muốn bên ngoài biết. Hắn như thế chướng mắt và chán ghét nàng đến thế mà còn muốn nàng chữa trị cho hắn, khẳng định là có nguyên nhân không thể lộ ra bên ngoài.
Lại nghĩ đến đám quan binh kia có nhắc đến Hoàng thượng.
Cái tên Phong Thiên Tước này cũng thật lớn gan, hắn xem Hoàng cung là hoa viên nhà hắn sao? Hay là Hoàng thượng bên trong cất giấu mỹ nhân tuyệt sắc, ông nội này vội vàng đi thay nhà người ta sủng hạnh?
Cũng không trách Tô Tử Nguyệt nghĩ xấu cho Phong Thiên Tước, vì lần đầu đụng mặt của hai người quá trần trụi…
Xoẹt vài tiếng, Tô Tử Nguyệt cắt bỏ lớp áo đầy máu trước ngực Phong Thiên Tước, sau đó dùng tay xé ra hai bên, gần như xé nát áo trước ngực. Bên trong máu me bê bết, Tô Tử Nguyệt đã nhìn thấy vết thương của Phong Thiên Tước.
Dù đã nhìn thấy vô số vết thương nhưng Tô Tử Nguyệt vẫn là bị vết thương trước mắt làm cho giật mình. Vết thương trước ngực vừa sâu vừa dài, nó từ xương quai xanh kéo dài đến bụng, còn có thể ẩn ẩn nhìn thấy xương sườn, lúc này không còn chảy ra máu những mà từng cục huyết dịch sền sệt, đó chính là thể hiện rõ ràng Phong Thiên Tước đã mất quá nhiều máu, nếu cầm máu trễ, hắn sẽ sốc và chết.
Gương mặt Tô Tử Nguyệt có chút lo lâng.
Lúc này Hạ Đào kịp thời mang đến nước nóng cùng kim dược,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725305/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.