Tông Chính Tự từ trước đến nay luôn phụ trách sự vụ của hoàng thất, nếu Tĩnh Hòa Đế nghi ngờ Diệp Tử có liên quan đến chuyện này, lão có thể áp giải hắn đến Tông Chính Tự để thẩm vấn, Thụy Vương phủ cũng không dám có ý kiến gì. Nhưng Diệp Tử lại không ngờ được người nọ lại kiêng kị Cố Yến, đến mức dùng danh nghĩa triệu hắn vào cung, lừa hắn tới nơi này.
Trong lòng Diệp Tử cảm thấy bất đắc dĩ, ngoan ngoãn đi theo người ra tiếp hắn vào Tông Chính Tự.
Diệp Tử bị đưa tới một ngục giam, tạm thời bị nhốt ở đây.
Trong ngục có đầy đủ bàn ghế, còn có đặt một chiếc giường nhỏ, khá thoải mái. Cửa ngục bị một cái xích bằng sắt khóa lại, khoảng cách giữa các song sắt không rộng cũng không hẹp, Diệp Tử nhìn qua một chút, nếu rộng thêm chút nữa, hắn không cần biến về nguyên hình cũng có thể lách qua được.
Chưa kể bên ngoài chỉ có vài tên quản ngục và thủ vệ, một người biết đánh đấm cũng không có.
Diệp Tử thở dài, lao ngục này chẳng qua chỉ là thùng rỗng kêu to, hắn ngồi xuống cạnh bàn, tự nhiên như ở nhà hét to yêu cầu quản ngục đưa cho hắn một chén nước.
Dựa theo tình hình hiện tại, có lẽ tạm thời hắn không thể gặp mặt Tĩnh Hòa Đế. Nếu đã vào Tông Chính Tự, người trực tiếp thẩm vấn hắn sẽ là đại thần phụ trách nơi đây.
Diệp Tử nhấp một ngụm nước, nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
Người quản lý Tông Chính Tự hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/3556436/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.