Kiếp trước, khi Tĩnh Hòa Đế hạ lệnh Cố Yến đưa quân chinh phạt Bắc Man, y vừa mới qua sinh thần lần thứ 25.
Cố Yến vừa tiễn vị thái giám truyền tin ra khỏi vương phủ, quay đầu đã thấy người nọ đứng dưới tàng cây trong viện chờ y. Người nọ thân hình tuy cao, nhưng lại quá gầy ốm, khoác lên lớp áo dày lại trông càng mỏng manh yếu đuối hơn.
Sắc mặt thanh niên không còn bình tĩnh như thường ngày, môi hắn run run, thấp giọng hỏi: “Ngài thực sự muốn đi sao?”
Cố Yến giơ thánh chỉ trong tay lên: “Thánh Thượng đã có lệnh, không thể không đi.”
“Ngài có thể không đi được mà, đi cầu Thánh Thượng, đi cầu Thái Hậu, ngài....” Hoài Viễn hít sâu một hơi, quay đầu đi, hốc mắt có chút đỏ lên, “Không thể thắng được trận chiến này.... Đây là một cái bẫy, điện hạ, ngài không thấy sao?”
Trong trận chiến với Bắc Man, Trung Nguyên đã bại mấy trận liên tiếp, Tĩnh Hòa Đế buộc phải đồng ý đình chiến hòa thân.
Đối tượng hòa thân của Bắc Man, Già Tà Đan hoàng tử vừa mới đến Trường An không lâu, đã có người vạch trần hắn cấu kết với trọng thần trong triều, cũng là lý do khiến cho Trung Nguyên đánh trận nào thua trận đó.
Trong cơn tức giận, Tĩnh Hòa Đế đã giam lỏng Già Tà Đan, phái binh tiến đánh phương Bắc.
Cố Yến chỉnh lại y phục, cười nhạt, dẫn Hoài Viễn đi vào thư phòng: “Không sai, đây là một cái bẫy.”
“Có người từ đầu đã không muốn dừng trận chiến này lại, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/3556435/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.