Cố Yến quả nhiên nói được làm được, thẳng tay trừ phần thưởng ngày thứ hai của Diệp Tử, làm Diệp Tử tức giận đến mức không nói một lời với y từ lúc Cố Yến rời giường cho đến khi y vào triều.
Diệp Tử dùng xong bữa sáng, chọn hai người hầu trong vương phủ, đi đến dịch quán nơi đại sứ Bắc Man đang ở.
Bắt đầu từ hôm nay, hắn phải dẫn Bắc Man hoàng tử Già Tà Đan đi du ngoạn xung quang Trường An.
Già Tà Đan còn chưa chuẩn bị, một gã sai vặt bưng chung trà cho Diệp Tử, Diệp Tử không nói gì, lẳng lặng ngồi trong phòng chính uống trà. Uống xong một chén trà, Già Tà Đan mới khoan thai đến muộn.
“Để Thụy Vương phi đợi lâu rồi.” Già Tà Đan bước nhanh vào, bồi tội với Diệp Tử nói, “Hôm qua Thánh Thượng giữ tại hạ ở lại trong cung dùng bữa, tại hạ có hơi kích động, không cẩn thận uống thêm mấy chén, nên hôm nay mới thức dậy muộn. Mong Thụy Vương phi chớ trách tội.”
Để thuận tiện cho việc đi lại, hắn thay một y phục của Trung Nguyên, ngoại trừ đôi con ngươi màu nâu nhạt kia, nhìn qua không khác gì người Trung Nguyên.
Diệp Tử nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Nếu hôm nay thân thể điện hạ không khỏe thì cứ nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta đi cũng không sao.”
“Này sao được.” Già Tà Đan ghé sát một chút, thấp giọng nói: “Tuy tại hạ sinh ra ở Bắc Cương, nhưng từ nhỏ đã rất ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên. Người Trung Nguyên các vị rất trọng bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/3556432/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.