Cố Yến đè Diệp Tử xuống đệm mềm trong xe ngựa, ôn nhu hôn môi hắn, khen thưởng đầy đủ cho hắn. Diệp Tử bị nụ hôn này kích thích nhũn cả người, đến khi bị buông ra vẫn chưa đã thèm, ngơ ngác kéo ống tay áo đối phương, ý đồ đuổi theo đòi thêm.
Cố Yến duỗi tay kéo hắn ra, nhẹ nhàng nhéo mặt hắn, kiềm chế nói: “Mỗi ngày chỉ thưởng một lần, đừng có tham lam.”
Đuôi mắt Diệp Tử đỏ lên, giống như bị người ta ức hiếp, cắn môi không nói gì.
Cố Yến thấy hắn như vậy liền mềm lòng, lại nói: “Nếu ngươi biểu hiện tốt có thể được thưởng thêm.”
Diệp Tử cúi đầu, nhẹ nhàng đáp: “Được.”
Cố Yến không nhìn hắn nữa, nhấp một ngụm trà, tĩnh tâm lại.
Diệp Tử có lẽ vẫn chưa thỏa mãn, y cũng vậy. Nhưng y cũng biết rõ, không nên cho hắn ăn quá nhiều ngon ngọt trong một lần.
Tâm tư người này vừa tinh tế vừa nhạy cảm, đối xử với hắn phải thận trọng, nếu không sẽ thực sự mạo phạm hắn. Nếu không ép buộc hắn một chút, có lẽ rất khó để nghe ra được lời thật lòng từ miệng hắn.
Cố Yến thở dài trong lòng, liếc nhìn vành tai đỏ bừng của người bên cạnh, mạnh mẽ đè nén cảm giác nhộn nhạo trong lòng, nghiêm mặt nói: “Ngày mai, nếu ngươi muốn đi dạo thành Trường An với Già Tà Đan, ta sẽ phái vài người âm thầm đi theo ngươi, nhưng ngươi vẫn phải cẩn thận một chút.”
Diệp Tử gật gật đầu: “Ta hiểu được.”
Cố Yến vẫn không yên tâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/3556431/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.