Diệp Tử còn chưa dùng hết bữa cơm, bên ngoài hành cung bỗng nhiên truyền đến một tin tức, nói thái hậu đã tới hành cung, người hầu đến dò hỏi Diệp Tử xem có muốn ra ngoài hành cung nghênh đón hay không.
Diệp Tử lấy khăn lụa ra lau miệng, bình tĩnh nói: “Không đi.”
Cố Yến cố tình truyền tin tức bọn họ đã viên phòng ra ngoài, sáng sớm hôm sau Cố Yến liền ra ngoài nghênh đón Thường Ninh quận chúa.
Nếu lúc này Diệp Tử lại chạy ra ngoài hành cung nghênh đón nữa, thì không khỏi có chút vô tâm vô phế.
Diệp Tử để cho tỳ nữ đi trả lời, nói thân thể Diệp Tử không khoẻ, xuống giường không nổi, không thể ra ngoài hành cung nghênh đón được. Còn để tỳ nữ nói tình hình của y nghiêm trọng một chút, để Cố Yến nhanh chóng xử lý xong chuyện, rồi quay về đây nhìn y.
Sắp xếp xong xuôi, Diệp Tử cho hạ nhân trong tẩm điện lui ra ngoài, biến trở về nguyên hình, nhảy vào trong chậu hoa đem chính mình vùi vào trong đất.
Hành cung không thể so Thụy vương phủ, đất cũng là tùy tiện đào ở sau núi phụ cận hành cung, cùng với đất ở Thụy Vương phủ được tỉ mỉ chăm bón màu mỡ quả thực là khác biệt một trời một vực.
Trước kia Diệp Tử không cảm thấy mình có tính hay xoi mói, mãi cho đến hôm nay sau khi ngủ trong đất này một đêm, rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được nữa phải lén trèo lên giường Cố Yến, bấy giờ mới chợt nhận ra không biết tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/1870235/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.