Độ Tái nhìn Hàn Phỉ, giờ khắc này, thân thể Hàn Phỉ là nhân sâm, cũng không phải thân thể của nguyên thân, nhưng lúc dáng vẻ biến ảo không chỉ dung hợp dung mạo kiếp trước của Hàn Phỉ, mà còn mang theo một chút dung mạo của nguyên thân, vì thế dáng vẻ vốn không hề có cảm giác giống khi trước, lại có chút tương đồng. Có lẽ là do tác dụng tâm lý, cũng có thể là thực sự giống nhau, nhưng nói chung, Độ Tái nhìn một chút, cảm thấy giữa đôi lông mày của Hàn Phỉ, đúng là có nét giống Hinh Nguyệt.
"A Nguyệt.." Giọng nói của Độ Tái lập tức liền nghẹn ngào.
Độ Ngân Thân xoay người, túm lấy vai Hàn Phỉ, nói: "Ngươi, ngươi đang nói cái gì? Cô, cô cô là mẹ của ngươi sao?"
Hàn Phỉ gật đầu, nói: "Ừm."
Độ Ngân Thân buông tay ra, vẻ mặt hoảng hốt, dường như khó có thể tiếp thu chuyện này.
Hai cha con Độ gia hoàn toàn kinh sợ cùng rơi vào một loại trạng thái kì quái.
Hàn Phỉ âm thầm đổ mồ hôi hột, trong lòng không chút tiếng động nói một câu, thật xin lỗi. Nàng biết làm như vậy là có chút bỉ ổi, dù hiện tại có đang dùng thân thể của nguyên thân, nàng cũng không phải là con gái thật sự của Độ Hinh Nguyệt, huống chi, hiện giờ thân thể nàng là nhân sâm, không được tính là người, thế nhưng nàng hoàn toàn nắm giữ kí ức của nguyên thân, cùng với những chuyện liên quan đến cái chết của Độ Hinh Nguyệt, cho nên lúc này mới có thể nói ra những lời khiến Độ Tái dao động. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919695/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.