Độ Tái 'ừm' một tiếng.
Độ Ngân Thân có chút khó tin, nói: "Vậy vì sao cha không nói với ông nội?"
"Đã ra đi, thì cứ để cho nàng ấy có cuộc sống mà nàng muốn đi."
Độ Ngân Thân tựa hồ bị chấn động rất mạnh. Ở trong lòng Độ Ngân Thân, người cha Độ Tái này của hắn chính là một người cực kì cứng nhắc, cố chấp đến cùng, đời này cũng sẽ không thay đổi, thế nhưng hiện tại, ông ấy lại có thể nói ra mấy lời như thế? Thậm chí năm đó, ông ấy còn thả một con đường, buông tha cho cô cô?
Dường như vẻ mặt của Độ Ngân Thân quá mức rõ ràng, Độ Tái thấy buồn cười, nói: "Vẻ mặt của con là sao? Thật sự cho rằng cha là một người tâm địa sắt đá sao?"
Độ Ngân Thân nói không ra lời.
"Chạy khỏi biên ngoại sao có thể đơn giản như vậy, nếu không phải ta âm thầm trợ giúp, thì cô cô con đã bị tóm về rồi, có điều muội ấy đúng là đã tìm được một người tốt, ta nghe nói hắn còn là đại quan của một quốc gia ở đại lục."
Gương mặt Độ Tái tràn đầy vẻ không xác định, tựa hồ thời gian đã quá lâu, ký ức cũng có chút mơ hồ, thế nhưng câu nói này đã khiến cho Hàn Phỉ vẫn luôn đứng một bên nghe bị dọa cho cả người run rẩy một hồi. Nàng lại một lần nữa thôi miên chính mình, sẽ không, đều là ảo giác!
Độ Ngân Thân lại hỏi: "Vì sao cha lại biết rõ như vậy? Cô cô đã gả cho người nào?"
Độ Tái rơi vào trầm tư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919694/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.