Dịch của cỏ huỳnh quang được nhóm người Hàn Phỉ thu tập rất tốt, hiện tại đúng lúc phát huy tác dụng, có điều hiệu lực của nó rất ngắn, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Hàn Phỉ lấy ra một con dao găm sắc nhọn, chính là đao giải phẫu, một trong số những thứ trước khi rời đi Đào Bảo để lại cho nàng, Hàn Phỉ rất ít dùng đến vật này. Chỉ là hiện tại, không thể không dùng đến.
Hàn Phỉ mở miệng nói: "Hồ Ba Quận."
Hồ Ba Quận bị điểm tên, thân thể lập tức đứng thẳng tắp hô: "Có!"
"Cởi ngoại bào ra cho ta."
"Vâng!.. Hả?"
"Nhanh! Cả thủ hạ của ngươi cũng vậy."
Hồ Ba Quận há hốc mồm, tưởng mình nghe lầm, mãi đến tận khi Hàn Phỉ lặp lại một lần nữa, hắn mới vội vàng cởi ngoại bào ra, mà hai tiểu binh của hắn cũng không chờ giục cũng lưu loát cởϊ áσ ngoài.
"Che, lập tức!"
Ba người vội vàng đặt ngoại bào lên, xếp thành hình bán nguyệt, che đi Hàn Phỉ cùng người bệnh khỏi tầm mắt của đám đông vây xung quanh, điều này khiến họ càng thêm hiếu kỳ. Ngay cả lão Vu Y đứng cạnh đó cũng không nhịn được chuyển ánh mắt sang, chỉ là còn vướng thân phận, lão vẫn cố tỏ vẻ không thèm quan tâm.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, bàn tay cầm đao giải phẫu không một chút run rẩy, nàng nhắm mắt, lúc một lần nữa mở ra, ánh mắt đã chăm chú đến cực điểm. Không có thời gian trừ độc cho dụng cụ, Hàn Phỉ chỉ có thể dùng một bình rượu Tiểu Bạch mang theo bên người lau chùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919681/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.