Hàn Phỉ đối với lời nói của Hác lão bản có chút dở khóc dở cười, nghĩ đến hôn lễ bị cắt đứt đối với Hác lão bản mà nói là một kíƈɦ ŧɦíƈɦ không nhỏ. Thế nhưng..
Hàn Phỉ đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn Hàn Yên, nói: "Ngươi có thể giải thích một chút, mấy người này đến cùng là ai?"
Hàn Yên mặt không đỏ tim không đập nói: "Bọn họ đều là tín đồ của ta, được ta ban ơn."
Hàn Phỉ cười lạnh một tiếng: "Tín đồ của ngươi? Được ngươi ban ơn?"
"Đúng, không sai."
Hàn Phỉ cười lạnh một tiếng, nói: "Vậy ta rốt cuộc đã biết."
Hàn Yên thật sự không cách nào nhịn được bộ dáng hiện tại của nàng, trực tiếp mở miệng: "Người như vậy.."
"Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu thật sao?" Hàn Phỉ trực tiếp ngắt lời Hàn Yên, trực tiếp khiến sắc mặt nàng ta biến đổi.
"Ngươi có ý gì?"
Hàn Phỉ tiến lên một bước, nói: "Trước đó ta một mực suy nghĩ, ngươi dựa vào cái gì để phá giải bệnh dịch này, thế nhưng hiện tại ta đã biết rõ, ngươi, căn bản là không hề phá giải. Ngươi chẳng qua là khiến họ nhiễm thêm một loại độc khác mà thôi, mà kết quả cuối cùng của họ đã là người chết đúng không?"
Trong lòng Hàn Yên vô cùng hoàng hốt, nhưng trên mặt vẫn cứ giả vờ trấn định nói: "Ngươi đang nói bậy bạ gì đó! Cho dù ngươi là thành chủ, thế nhưng hi vọng ngươi có thể tôn trọng ta một chút, đừng có ăn nói bừa bãi!"
Hàn Phỉ cười lạnh một tiếng, nói: "Ăn nói bừa bãi? Ngươi không tin?"
Câu nói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919655/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.