Lão giả dùng một loại ánh mắt 'Ngươi xem ta là kẻ ngu ngốc sao' nhìn về phía Hàn Phỉ.
"Chỉ dựa vào một thân xuyên qua của ngươi, ngươi khinh thường ta già đầu óc không linh hoạt sao?"
Sắc mặt Hàn Phỉ nhất thời lúng túng.
"Khụ khụ."
"Ngươi đến từ nơi nào? Ta xem ngươi dường như có lai lịch rất lớn."
Hàn Phỉ đột nhiên không nói lời nào, dường như nàng đang thầm sắp xếp những lời định nói trong đầu, xem phải trả lời lão giả ra sao.
Lão giả sâu sắc liếc mắt nhìn Hàn Phỉ, nói: "Nếu như ngươi thật sự muốn ta giúp ngươi, tốt nhất là thẳng thắn với ta thì hơn, nếu không ta cũng không có cách nào giúp ngươi."
Hàn Phỉ ngẩn ra, một lúc lâu sau mới nói: "Ta đến từ thế giới khác."
Lão giả bị kinh ngạc đến chấn động, nói: "Thế giới khác?"
Hàn Phỉ gật đầu, nói: "Phải, đó là một nơi.. hoàn toàn khác thế giới này."
Lão giả tự mình lẩm bẩm: "Thật sự có.. thì ra là thật sự có! Suy đoán của sư phụ không hề sai lầm! Ngươi đi theo ta!"
Dứt lời, lão giả xoay người tiến vào trong phòng mình, Hàn Phỉ theo sát bay vào theo.
Toàn bộ gian phòng không lớn, thế nhưng tràn đầy thư tịch, đến nỗi không thể xếp trên giá sách được nữa, mà được chất đống trên mặt đất, toán loạn khắp nơi.
Lão giả cứ như vậy tiến vào trong biển sách, bắt đầu bới xem thư tịch ở khắp nơi.
"Không phải là cái này, cũng không phải cái này, không phải, không phải, ta nhớ là ở đây, sao lại không tìm thấy nữa rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919600/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.