Hàn Phỉ thật sự là bị ánh mắt của lão nhân nhìn chằm chằm đến sợ hãi, không nhịn được lùi về sau một bước.
Lão giả lập tức liền đưa tay kéo nàng lại, Hàn Phỉ cũng không trốn tránh, dựa theo kinh nghiệm trước đây, người này sẽ không bắt được nàng, dù sao bây giờ nàng là quỷ nha.
Thế nhưng chuyện thần kỳ đã phát sinh, Hàn Phỉ cảm giác được cánh tay căng thẳng, kinh ngạc phát hiện bàn tay khô héo của lão giả đang nắm thật chặt cánh tay nàng.
"Ngài!"
Lão giả cười cười, nói: "Ngươi trốn cái gì, nữ oa tử, ta không phải chỉ nhìn ngươi nhiều thêm một chút thôi sao, chẳng qua là ta sống lâu như thế, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một sinh hồn còn mang theo Thần Khí, thật là kỳ quái, ngươi tên là gì?"
Hàn Phỉ sâu sắc liếc mắt nhìn lão giả, trong lòng biết rõ đây nhất định không phải là người bình thường, có điều tại sao người này lại xuất hiện ở một nơi hẻo lánh như thế trong hoàng cung?
Vào lúc Hàn Phỉ cảm thấy kinh ngạc, đột nhiên cổ tay mát lạnh, có đồ vật gì đang quấn quanh cổ tay nàng. Hàn Phỉ cúi đầu nhìn, phát hiện không biết từ khi nào, một sợi tơ hồng bị buộc ở đó. Ông lão này.. sao có thể chạm được vào nàng?
"Ngươi hình như cảm thấy rất kỳ quái?" Lão giả cười nói.
Hàn Phỉ nuốt nước miếng, nói: "Sao ngài lại làm được?"
Lão giả cười không nói, lập tức nhìn về phía tiểu thái giám, nói: "Nguyên Bảo, sao ngươi lại đem người này tới đây?"
Tiểu thái giám ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919599/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.