Đường đường là nam nhi thân cao bảy thước cũng không chịu được a!
Thật là một nữ nhân ác độc!
Ngay cả Hàn Phỉ cũng không thể không cảm thán thủ đoạn độc ác của nữ nhân này, bởi vì nàng liếc mắt liền thấy thấy vết máu trên người hán tử kia kinh khủng đến mức nào, quả thực chính là bị khoét mất một khối thịt.
Ánh mắt Hàn Phỉ nhìn về phía cây roi trong tay Vu Âm Vũ, quả nhiên, đầy xước mang rô, còn tỏa ra ánh sáng màu đen.
Hàn Phỉ mở miệng nói: "Cô nương không khỏi có chút độc ác a."
Vu Âm Vũ quay đầu nhìn về phía Hàn Phỉ, nói: "Bớt lo chuyện vô bổ đi."
Hàn Phỉ vẫn chưa chịu im lặng, tiếp tục nói: "Trên cây roi của ngươi có độc, còn đầy móc câu, một roi này của ngươi đã lóc xuống một miếng thịt, khiến độc tố thẩm thấu càng nhanh hơn, hắn căn bản không sống được bao lâu nữa."
Vu Âm Vũ chỉ là cười lạnh một tiếng, nói: "Vậy thì sao, nam nhân thối này cái miệng không sạch sẽ, chung quy phải giáo huấn một hồi!"
"Một lần giáo huấn liền muốn một cái mạng?"
Vu Âm Vũ thiếu kiên nhẫn nói: "Chuyện của ta ngươi quản nhiều như vậy làm cái gì! Cẩn thận chút nữa ta sẽ quất ngươi càng ác hơn đấy! Trên cây roi Linh Lung của ta có đến mười tám loại độc, ngay cả ta cũng không đoán được đụng phải loại nào trong đó, mạng hắn không còn đầu! Hừ."
Nghe thấy lời Vu Âm Vũ nói, mọi người vây xung quanh đều cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, cảm giác hoảng sợ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919577/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.