Hàn Phỉ cười cười, hỏi lại: "Hắn đã nói gì với ngươi?"
Bàng Lan Trúc ngẩn người nửa ngày, một chữ cũng không thốt ra được, sau đó tự tát mình một cái, nói thầm: "Cho ngươi nhanh miệng này!"
Hàn Phỉ phì cười ra tiếng, nói: "Ai ai ai, ngươi cũng đừng kinh ngạc, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?"
Thấy mình đã bị phát hiện, Bàng Lan Trúc ngược lại là trực tiếp nói thẳng: "Hàn huynh đệ, sao ngươi lại phát hiện ra?"
Hàn Phỉ cầm chén rượu lên vuốt vuốt, chậm rãi nói: "Rất đơn giản a, Bàng huynh đệ ngươi không hề giống là một người thích mưu quyền đùa bỡn, ngươi tâm địa thẳng thắn, lại đột nhiên tới tìm ta, dáng vẻ một bộ không giấu được tâm sự, vậy thì là nhất định đã có người nói cho ngươi gì đó. Mà dựa theo võ công của Bên huynh đệ, muốn trà trộn vào đi Lăng Minh Phủ cũng không khó."
Nghe thấy lời này của Hàn Phỉ, Bàng Lan Trúc vô cùng khâm phục.
Bàng Lan Trúc làm sao cũng không nghĩ tới chỉ qua mấy câu nói, Hàn Phỉ lại có thể nhìn ra nhiều chuyện như vậy, nếu như trước đây hắn khâm phục võ lực của Hàn Phỉ, thì hiện tại hắn càng thêm khâm phục năng lực của nàng.
Nhưng Bàng Lan Trúc không biết là, Hàn Phỉ vốn chỉ suy đoán mà thôi, nếu như Bàng Lan Trúc kiên định phủ nhận, thì nàng sẽ bỏ qua suy đoán này, nhưng Bàng Lan Trúc đã thừa nhận, vậy thì Hàn Phỉ liền phải xem kỹ thiếu niên kia mới được.
Không nghĩ tới, hắn tuổi còn trẻ như vậy, nhưng tâm nhãn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919566/chuong-708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.