Hành động của Hàn Phỉ không hề có điềm báo trước, thậm chí là không có lý do gì, nhưng ngay từ ban đầu đi theo Hàn Phỉ mọi người đã không hề có chút dị nghị, mấy người Đậu Nành, Tiểu Mễ, Khôi Nam không bao giờ nghi ngờ bất cứ mệnh lệnh nào của Hàn Phỉ, vì thế họ không nhúc nhích, cũng không lên tiếng hỏi tại sao.
Tên mập la to, nhưng hắn có giãy dụa ra sao cũng đều bị Khôi Nam ngăn cản, không chút lưu tình mang xuống.
"Lão đại! Lão đại! Tại sao? Tại sao lại muốn ném ta ra ngoài? Ta đã làm gì sai?"
Lưu Tam Pháo căn bản không hiểu mình đến cùng là đã làm gì sai mà lại bị đối xử như thế, nỗ lực muốn một đáp án.
Rốt cục, Lâm Đình Tư vẫn đứng ở một bên không kìm nén được nữa lên tiếng nói: "Đây, tên mập là làm gì sai a? Trừng phạt bị ném ra ngoài như vậy.."
Ánh mắt Hàn Phỉ từ từ chuyển về phía Lâm Đình Tư, hắn bị nhìn như vậy, lập tức cả người sợ hãi, lưng đổ đầy mồ hôi lạnh, bất giác hối hận mình có phải là không nên ra mặt hay không?
Ngoài ý muốn, Hàn Phỉ mở miệng.
"Có phải ngươi cảm thấy ta quá tàn nhẫn không?"
Lâm Đình Tư gật đầu cũng không được, mà lắc đầu cũng không xong, cứ lúng túng đứng ở chỗ đó.
Hàn Phỉ lại hỏi: "Có phải ngươi còn không hiểu hành động vừa rồi của hắn đã mang đến hậu quả gì, đúng không?"
Lâm Đình Tư nhỏ giọng nói: "Tên mập không hề làm bị thương người khác.."
Đúng vậy, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919539/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.