Sau khi tiểu quái vật đổi y phục thì nhìn lại càng bình thường, ngoại trừ một thân da đen kia.
Đối với làn da đen của tiểu quái vật, Hàn Phỉ thực là có chút đau đầu, màu da này quá làm người chú ý, hơn nữa theo cách nói của dân gian, da đen không được coi là điều may mắn, mà đại diện cho sự tà ác, giống như ma quỷ, vì thế người bình thường e là rất khó tiếp nhận tiểu quái vật này.
Hàn Phỉ ngẫm lại, rốt cục nghĩ đến một cách, dùng y phục bao phủ tiểu quái vật thật chặt chẽ, những chỗ lộ ra thì dùng bột mì thoa lên, tuy nhìn quỷ dị một chút, nhưng tốt xấu gì cũng che lại được một thân da đen kia.
Lúc Hàn Phỉ mang theo tiểu quái vật đi ra khỏi phòng, thời gian đã trôi qua rất lâu, hầu như tất cả mọi người đều đang đợi nàng đến, nhưng không có một ai dám chủ động đi giục Hàn Phỉ, chỉ yên lặng mà chờ đợi nàng.
Cho nên khi Hàn Phỉ ôm một đứa bé xuất hiện, tất cả mọi người đều há hốc mồm, nhất là Lưu Tam Pháo, lại càng trực tiếp bật thốt lên: "Chỉ một buổi tối làm sao lại lòi ra một đứa bé thế? Đây cũng quá thần tốc đi!"
Lưu Tam Pháo vừa nói xong cũng bị Mộc Miểu Miểu đứng bên cạnh đập một phát vào đầu, nói: "Tên mập ngươi nói mò cái gì đó!"
Lưu Tam Pháo cũng không giận, gãi đầu một cái, nói: "Nếu không thì đứa bé kia là ở đâu ra?"
Mộc Miểu Miểu cũng không nói được lý do, liền nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919506/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.