Hàn Phỉ nhanh chóng nghĩ một hồi, nói: "Tình hình Côn Bằng ra sao?"
Vẻ mặt của Tần Triệt có chút thả lỏng, nói: "Tình hình của Côn Bằng cho đến trước mắt là tốt nhất, khu vực có vị trí lạnh lẽo, những nơi phát bệnh cũng chỉ có ít người ở mấy thành trấn, thương vong cũng không lớn."
Hàn Phỉ đột nhiên nói: "Vậy Minh Quốc thì sao?"
Tần Triệt đột nhiên yên tĩnh lại.
Hàn Phỉ híp mắt, nói: "Có phải là không có ai bị bệnh?"
Tần Triệt lắc đầu, nói: "Không, dựa theo tình báo, bệnh dịch ở Minh Quốc cũng có, nhưng chỉ chỉ tồn tại ở biên giới với các nước lân cận, mà những thành trấn cũng không phát hiện. Trừ.."
Hàn Phỉ tựa hồ hiểu rõ, tiếp lời: "Trừ thôn này, đúng không?"
Tần Triệt chầm chậm gật đầu.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, nói: "Ta hiểu rồi, đây căn bản không phải là thiên tai, mà là nhân họa."
Tần Triệt thở dài một hơi, nói: "Chúng ta đã xem thường chúng."
Hàn Phỉ khẽ cắn răng, nói: "Vạn Cổ Cốc!"
Nếu như tất cả những gì Tần Triệt nói đều là thật, vậy kẻ đáng bị hoài nghi nhất, chính là Vạn Cổ Cốc.
Vạn Cổ Cốc một mực ẩn thế căn bản cũng không phải là đang khôi phục nguyên khí, mà ngay từ đầu đã âm mưu làm ra một chuyện khiến cả thế gian khiếp sợ, phạm vi bạo phát bệnh dịch lớn như vậy, nếu nói là trùng hợp, Hàn Phỉ tuyệt đối không tin, vậy chỉ có thể là do người làm, vai trò của Vạn Cổ Cốc trong này không cần nghĩ cũng có thể thấy được.
Vạn Cổ Cốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919485/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.