Hàn Yên nuốt xuống một ngụm nước, lau lau cái trán đầy mồ hôi, hỏi: "Còn bao lâu?"
Đồ Mộng Hàm thu lại đồ vật trên tay, nói: "Rất nhanh, cần thâm nhập sâu thêm một chút là tốt rồi."
Hàn Yên nghe vậy, có chút nhụt chí, nhưng vẫn cố duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt, nói: "Ngươi chắc chắn nắm rõ phương hướng của đối phương chứ?"
Đồ Mộng Hàm giương mắt, liếc nhìn nàng ta một cái, nói: "Ngươi đang hoài nghi ta sao?"
Hàn Yên cúi đầu, nói: "Không dám."
Đồ Mộng Hàm hừ nhẹ một tiếng, nói: "Dông dài nhiều như vậy làm cái gì, ta bảo ngươi làm thế nào thì ngươi liền làm thế đó, bảo ngươi đi đâu, thì ngươi cứ đi nơi đó là tốt rồi, đừng hỏi nhiều."
Hàn Yên siết chặt nắm tay giấu ở trong tay áo, trong miệng phun ra một chữ: "Được."
Đồ Mộng Hàm nhìn Hàn Yên không nhúc nhích, nói: "Thế nào, ngươi hình như có chỗ không hài lòng?"
Hàn Yên ngẩng đầu lên, khóe miệng tỏa ra nụ cười nhạt, ngữ khí ôn hòa nói: "Làm sao có thể chứ, ta rất vui vì ngươi có thể tới giúp ta. Cảm tạ còn không kịp đây."
Đồ Mộng Hàm lộ ra vẻ thỏa mãn, nói: "Ngươi biết là tốt rồi. Nhớ kĩ ân tình của ta, sau này báo đáp cho thật tốt."
Hàn Yên lại cười nói: "Được."
Đồ Mộng Hàm không có chút hoài nghi nào, phối hợp nhìn bốn phía, nhưng lại không nhìn thấy giờ khắc này, Hàn Yên ở phía sau nhìn chằm chằm bóng lưng nàng ta, ánh mắt lóe lên một tia quang mang oán hận. Không có ai lại thích bị xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919459/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.