Đối với tính mạng mình Man Diệp cũng rất quý trọng, những hộ vệ quanh thân không rời này dù không có tác dụng nhiều hắn vẫn giữ lại, cũng không phải là hắn vô cùng tiếc mệnh, mà là hiện tại Man gia không thể chịu nổi một lần nữa mất đi gia chủ, tại trận chiến công thành lần trước, cha hắn cùng đại ca đều chết đi, dòng chính chỉ còn hắn độc đinh, trước khi chết còn đem toàn bộ Man gia và Cơ Quan Thành ủy thác cho hắn.
Mọi người như thế khiến Mang Diệp không thể không tiếc mệnh, hắn tuy không phải là kẻ yếu ớt bi lụy, nhưng đối với cha cùng đại ca vẫn có một phần chân tình, phòng ngự thành trì cho dù là kẻ gà mờ như hắn cũng có thể bảo tồn.
Hai người kia xuất hiện, Man Diệp lại cảm thấy vô cùng hứng thú. Nhất là cô nương tự xưng là Hàn Phỉ này, tuy hoàn toàn khác với Hàn Phỉ trong kí ức của hắn, song lại có một loại cảm giác quen thuộc khó nói thành lời. Mà người đàn ông này, nếu phải gọi tên cảm nhận về hắn, thì chính là hai chữ 'nguy hiểm'.
Xuất hiện ở Cơ Quan thành vào lúc nhạy cảm như vậy, lại là hai kẻ hoàn toàn lạ mặt không rõ mục đích.. Man Diệp lặng lẽ nắm chặt tay.
Bầu không khí bắt đầu có chút quỷ dị trầm mặc, mà xung quanh truyền đến tiếng bàn luận xôn xao, Man Diệp liền chủ động nói: "Nơi này thật sự không phải là chỗ thích hợp để nói chuyện, nếu không chúng ta chuyển sang nơi khác đàm luận. Tỷ như, tên ngươi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919422/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.