Nhắc đến hai chữ "Man gia" này, cũng không có ai sẽ không có mắt mà từ chối.
Cửa phủ Man gia đông nghịt, các nhân vật lớn từ trên xe ngựa đi xuống, được bọn sai vặt đón vào, trên mặt từng người đều mang theo một tia ngạo khí, dù sao người có thể được Man gia mời đến dự tiệc thì đã có tư cách kiêu ngạo rồi.
Xe ngựa của Hàn Phỉ nhìn rất tầm thường, nàng lựa chọn xuống xe sớm, tự mình đi bộ tới, mà Mộc Miểu Miểu đã đứng sẵn ở cửa chờ đợi, lúc nhìn thấy Hàn Phỉ ánh mắt liền sáng lên, lập tức tiến lên nghênh tiếp, nói: "Hàn cô nương, ngài rốt cục tới."
Hàn Phỉ cười cười, nói: "Mộc cô nương, ngươi đang chờ ta sao?"
Mộc Miểu Miểu gật đầu nói: "Phải, hôm nay người tới Man phủ tất sẽ rất đông, ta sợ tiếp đãi Hàn cô nương không chu toàn, liền ở chỗ này chờ."
Tâm tình Hàn Phỉ càng thêm vui sướng, yên lặng mà cho Mộc Miểu Miểu thêm mấy phần hảo cảm.
Mộc Miểu Miểu là đại tiểu thư Mộc gia, ở Man phủ cũng không tính là xa lạ, từ chối gã sai vặt chỉ huy, tự mình mang theo Hàn Phỉ cùng người đeo mặt nạ tiến vào Man phủ.
Trong Man phủ là một mảnh náo nhiệt, người đến người đi, tiếng cười cười nói nói, không khí này đối với người bình thường mà nói thì vô cùng hòa hợp, nhưng đối với Hàn Phỉ thì lại có chút không thoải mái.
Mắt không nhìn thấy, thính giác của nàng lại tương đối mạnh, rất nhiều thanh âm nhỏ truyền vào tai nàng chẳng khác gì bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919421/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.