Tần Hoàng không nghĩ tới Tần Triệt sẽ gọn gàng nhanh chóng nói ra những lời này như thế, hắn có chút hoảng. Tần Hoàng thật sự không ngờ, cũng không thể hiểu nổi, nhi tử bản thân mình vô cùng chờ đợi sao lại biến thành dáng vẻ như thế này. Tần Hoàng chưa bao giờ hiểu, một tay hắn đã dẫn đến Tần Triệt ngày hôm nay, những năm ở trong lãnh cung, tất cả những gì Tần Triệt đã phải chịu đựng, có thể nói là do Tần Hoàng vô tình cố ý dẫn đến, mà từ khi Tuyết quý nhân chết đi, Tần Hoàng giống như đã sản sinh một ý niệm không nên có với hài tử của Tuyết quý nhân, lại càng trực tiếp dẫn đến Tần Triệt ngày hôm nay. Nếu ân oán trong từng ấy năm có thể dùng một câu 'Thật xin lỗi, ta nhìn lầm, ta nhận sai' để cứu vãn, vậy thì những gì Tần Triệt đã phải trải qua chẳng phải chỉ là chuyện cườ thôi ư! Tần Hoàng vĩnh viễn không biết, là lời xin lỗi của hắn, mới dẫn nhân cách này của Tần Triệt xuất hiện, không thể chịu đựng nổi mà xuất hiện.
Tần Triệt thấy Tần Hoàng tựa hồ đang do dự, hắn câu lên khóe môi, mũi chân rẽ ngang, mạnh mẽ đạp lên đầu Tần Hoàng, nói: "Thế nào, hiện tại bỏ không được sao? Đều như vậy, còn quyến luyến giang sơn của mình sao?"
Mặt Tần Hoàng bị hung hăng đè trên mặt đất, mạnh đến nỗi biến hình, cả người run càng lợi hại, hắn rốt cục biết được, giờ khắc này, hắn đã không thể áp chế được đứa bé này nữa, thậm chí, sau khi hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919370/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.