Hàn Phỉ ngơ ngác hỏi: "Tại sao?"
Tần Triệt không nói gì, hắn không nói cho Hàn Phỉ biết đáp án. Tại sao? Nào có cái gì là tại sao. Chẳng qua là bởi vì ham muốn đen tối nguyên thủy trong lòng nam nhân mà thôi. Nhưng những điều này, Hàn Phỉ không cần biết rõ.
Thấy Tần Triệt không trả lời, Hàn Phỉ tiến lên một bước, nói: "Tần Triệt, trong này chắc là có hiểu nhầm, Tiểu Bạch sẽ không cùng Minh Quốc.."
"Hàn Phỉ."
"Ừm?"
"Ta muốn nàng ở lại chỗ này."
"Tần Triệt, chàng.."
"Thay ta bảo vệ trận doanh cuối cùng."
Một câu nói này, Tần Triệt nói rất nghiêm túc, nhưng hắn không hề nghiêng đầu nhìn Hàn Phỉ, mà ngước nhìn phía trước. Hàn Phỉ đương nhiên không nhìn thấy vẻ trầm trọng trong mắt hắn.
"Ta sẽ đi tiền tuyến, nhưng ta không thể mất đi nơi này, phía sau nơi đây chính là thành trì, thành trì có 10 vạn bách tính, bước đi này, không thể lùi, cũng không thể mất."
Hàn Phỉ đón đến, nói: "Chàng muốn đi nơi đó sao, rất nguy hiểm à?"
"Chiến trường không bao giờ là an toàn."
"Có phải chàng đang gạt ta cái gì hay không?"
Tần Triệt không trả lời.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, nói: "Tần Triệt, ta cũng cần biết rõ mọi chuyện."
"Không có gì cả, đây chính là chiến tranh, có thể hợp tác, cũng có thể trở mặt thành thù."
Hàn Phỉ nghe xong rơi vào trầm tư, mơ hồ cảm thấy câu nói này không đúng, nhưng không đúng chỗ nào nàng lại không nói ra được.
"Đáp ứng ta, thay ta bảo vệ nơi này."
Đây là lần đầu tiên Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919312/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.