Lính tuần tra của Tần gia quân phái đi mang về một đám người. Một đám quần áo rách nát, biểu hiện chết lặng. Trên thân đều mang vết thương, mà vết thương cũng đã nhiễm trùng thối rữa, phát ra mùi hôi thối nồng đậm, y phục trên người cũng đã dơ không nhìn ra màu sắc vốn có, đầu bù tóc rối, mỗi người đều gầy đến cực kỳ lợi hại, dường như chỉ cần hơi dùng lực là có thể bẻ gãy.
Đối mặt với một đám người như vậy, các binh sĩ cũng không hề thả lỏng cảnh giác, mỗi người đều nắm chặt vũ khí trong tay, huấn luyện nghiêm chỉnh như vậy đều là dựa vào kinh nghiệm xương máu mà có được. Đã từng có một lần, bọn họ trong lần chính chiến đầu vì quá khinh thường những bách tính ngụy trang gầy yếu này, thả lỏng cảnh giác, trực tiếp đã bị những bách tính gầy yếu này làm cho tổn thất thảm trọng. Chiến dịch đó bọn họ vốn có thể thắng rất phong quang, nhưng lại chết không ít huynh đệ, đó cũng là lần Tần Vương nổi nóng lớn nhất, ai cũng không dám nhớ lại Vương gia khi đó, tự mình gϊếŧ mấy đội trưởng, trừng phạt bọn họ không cảnh giác. Sau đó mỗi một lần chiến đấu, đều là thối luyện một lần những binh sĩ này, mới tạo nên đội binh lính của chiến thần như hiện tại.
Lúc Hàn Phỉ vội vã chạy tới, những người có dáng vẻ của nạn dân này đã bị Tần gia quân sắp xếp đến một mảnh đất trống để canh chừng. Nhưng may mà các binh sĩ cũng không tính là tuyệt tình, không mất hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919308/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.