Một giấc đến hừng đông, Hàn Phỉ ngủ đến cực kỳ thoải mái mở mắt ra, còn tiện thể duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó mới kinh ngạc phản ứng lại mình có thể động. Hàn Phỉ có chút kinh hỉ vươn mình xuống giường, càng kinh ngạc phát hiện mình mặc trên người một bộ y phục xa lạ, sắc mặt nàng nhất thời lúng túng, không cần đoán cũng biết là ai mặc vào cho nàng. Hàn Phỉ ngẩng đầu lên, tìm kiếm xung quanh thân ảnh Tần Triệt, nhưng toàn bộ lều vải đều trống rỗng, Không thấy Tần Triệt đâu cả.
"Kỳ quái, đi đâu rồi?"
Hàn Phỉ đi giày, vén mành lều vải lên, vừa đi ra, liền đối đầu với vô số đôi mắt to. Hàn Phỉ vội vàng buông mành xuống, các binh sĩ chờ đợi bên ngoài thấy người bên trong lộ diện liền phát ra một loạt thanh âm thổn thức.
"Khà khà, ta đã nói rồi! Ta đoán là Hàn đại phu! Các ngươi đều không tin! Haha haha!"
"Ai biết Vương gia lại cấp tốc như thế, không nghĩ tới a.."
"Mặc kệ! Nhanh! Có chơi có chịu!"
Hàn Phỉ: "..."
Nàng đã lưu lạc tới mức trở thành nỗi quan tâm trọng điểm của mọi người sao? Sau khi chỉnh đốn tâm lý, Hàn Phỉ mới miễn cưỡng duy trì vẻ mặt bình tĩnh lần thứ hai đi ra, đối mặt với những ánh mắt ý vị thâm trường kia nàng đều cố gắng coi như không nhìn thấy, sau khi trấn định tự nhiên rửa mặt một phen liền đi tới lều vải chữa bệnh, đi xem bệnh cho những binh lính bị thương, có một vài binh lính bệnh tình tương đối nghiêm trọng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919307/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.