"Để nàng nhìn xem đi, Xa Xa rất thống khổ, ta, ta không đành lòng a!"
Giọng nữ nhân kia hơn phân nửa là mẹ của đứa bé đi. Hàn Phỉ nghe cũng có chút đau lòng, chỉ có một người mẹ e là mới là đồng ý trả giá tất cả để cứu con của mình. Rốt cục, thủ lĩnh kia suy nghĩ rất lâu, thở dài một hơi, chậm rãi tránh sang một bên, để trống ra một con đường.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, quay đầu về phía một người lính nói: "Lấy hòm thuốc tới cho ta."
"Vâng! Hàn cô nương! Ngài nhất định phải cẩn thận!"
Hàn Phỉ chen vào, không thể không nói, nàng suýt chút nữa đã bị mùi hôi thối kia hun chết, ở trong hoàn cảnh này, không sinh bệnh mới lạ đấy! Hàn Phỉ vội vã gọi người chuẩn bị nước sạch.
Lúc Hàn Phỉ nhìn thấy hài tử bị bệnh nặng kia cũng giật mình, sắc mặt đứa bé đã phát xanh, mắt cũng đã trợn trắng, dường như cách cái chết đã không xa, Hàn Phỉ vội vã xông tới, một tay đè lên nhân trung của hài tử, một tay ngắt hổ khẩu của nó, lớn tiếng nói: "Tất cả tránh ra! Lui lại đi! Đứa nhỏ không thở được!"
Thanh âm của Hàn Phỉ rất có lực rung động, trực tiếp khiến người vô thức lui về phía sau vài bước, không khí nhất thời tốt hơn rất nhiều, mà lcus này binh lính cũng đã đem hòm thuốc tới, vì ngăn ngừa những người này phản kháng, hòm thuốc vẫn là được đẩy tới.
Hàn Phỉ lập tức lấy châm bao trong hòm thuốc ra, bàn tay nhanh chóng tìm vị trí huyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919309/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.