Bách Lý Mân Tu đang xử lý chính sự. Ra ngoài mấy ngày, công việc chồng chất lên gần như nhấn chìm cả một mặt bàn. Bách Lý Mân Tu đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực. Vị trí Đế vương, chưa bao giờ ung dung. Nếu như có thể, hắn căn bản cũng không muốn ngồi lên vị trí này, nhưng nếu muốn có được lòng người, nhất định phải có có thực lực, mà điều hắn có khả năng nghĩ đến, chính là đăng cơ.
Bách Lý Mân Tu cầm sổ con, không hề có một tiếng động cười một cái, chuyên tâm phê duyệt tấu chương. Bên kia, Hàn Phỉ đang lo điều phối dược tài cho sưu phụ, may là ở nơi trắng xóa nàng đem nghiên cứu xong cuốn bí tịch y thuật kia, còn bị ma quỷ huấn luyện, mặc dù mệt, nhưng vào thời khắc này nàng đột nhiên vui mừng vì bản thân đã liều mạng. Đồng thời, Hàn Phỉ cũng rất kinh hỉ với sự dung túng của Bách Lý Mân Tu đối với nàng, hầu như nàng muốn dược tài gì cũng sẽ trong khoảnh khắc đưa đến, tuyệt đối không mang theo bất kỳ do dự nào! Đồng thời trong hoàng cung cũng không có nửa điểm cản trở, cái này làm trong lòng nàng nửa điểm khúc mắc cũng không có.
Mà Hàn Phỉ không biết là, tất cả những thứ này đều là Bách Lý Mân Tu đã sớm bày mưu tính kế, toàn bộ hoàng cung cũng sẽ không có một ai không có mắt mà dám đi đắc tội người Tân Hoàng tự mình mang về, nhất là thái độ của Tân Hoàng, đã đơn giản dễ hiểu, thêm vào vị trí hoàng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919290/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.