Hàn Phỉ lấy bình sứ ra, đang chuẩn bị đóng cái rương lại, nàng bất ngờ nhìn thấy có một đám thảo dược đặt ở trong khay bên cạnh. Sắc mặt Hàn Phỉ vui vẻ, liền vội vàng cầm lấy đám thảo dược đó, cẩn thận phân biệt một chút, không nhịn được reo lên một tiếng, tuy không phải là loại thảo dược hiếm thấy, nhưng lại rất thực dụng, tại thời điểm này nó lại càng trân quý.
Hàn Phỉ cầm thảo dược cùng bình sứ, hứng thú bừng bừng chạy đến trước mặt Tuyết quý nhân, nói: "Chủ nhân, ta muốn cái này!"
Tuyết quý nhân cười cười, nói: "Không phải đã nói sao, không cần gọi ta là chủ nhân, ta cũng không phải là chủ nhân gì cả, ở nơi này không có người khác, nếu không ghét bỏ, thì gọi ta là Tuyết tỷ tỷ đi."
Trong lòng Hàn Phỉ giật mình. Tỷ tỷ? Tuy dựa theo tuổi mà nói, Tuyết quý nhân cùng lắm là hơn nàng vài tuổi, không, có thể nói Tuyết quý nhân so với tuổi thực của nàng còn nhỏ hơn, dù sao ở cổ đại đều là tảo hôn sinh đẻ sớm. Hàn Phỉ thật sự có chút xấu hổ, càng nghĩ càng xấu hổ, nàng lớn tuổi như vậy, còn coi trọng con trai của người ta! Hiện tại thậm chí còn hóa thân làm bảo mẫu của con trai bang ấy! Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy xấu hổ! Hàn Phỉ không còn cách nào khác, chột dạ, thân thể mập mạp co lại.
Tuyết quý nhân nhìn phản ứng của Hàn Phỉ, có chút tiếc nuối nói: "Là ta đường đột, nói vậy là ngươi không muốn gọi một tiếng tỷ tỷ này."
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919249/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.