Lúc Hàn Phỉ cầm đồ ăn đi tới, còn có thể nhìn thấy trong mắt tiểu hài nhi đang cật lực ẩn tàng vẻ kích động, nàng suýt chút nữa liền nhịn không được cười ra tiếng, ho khan hai lần, nói: "Ngươi ở nơi này chờ ta sao?"
Tiểu hài nhi không nói lời nào, méo miệng, cứ như vậy trừng trừng nhìn Hàn Phỉ. Hàn Phỉ đến cùng vẫn mềm lòng, lấy ra gói giấy dầu, nói: "Chúng ta ăn điểm tâm trước đi."
Tiểu hài nhi lập tức khẩn trương lên.
Hàn Phỉ xoay người nói: "Đi theo ta."
Tiểu hài nhi do dự một chút, cuối cùng vẫn tha thiết mong chờ đi theo Hàn Phỉ. Hai người lấy ra mấy cái đĩa miễn cưỡng được xem là toàn vẹn, lấy đồ ăn bày ra. Hàn Phỉ nhìn một chút, không thể không nói Tiểu Liễu cô nương kia thật đúng là có lương tâm, cho nàng đồ ăn có thịt có rau, còn có bánh bao bánh ngọt các loại, vẻ ngoài rất hoàn mỹ, không hề có dấu hiệu bị chạm qua, nếu không nói cũng không biết là đồ ăn thừa đâu.
Tiểu hài nhi cơ hồ là dùng hết lực khắc chế mới không đưa tay ra cướp, bởi vì nữ nhân mập này đã nói, thực sự mang đến đồ ăn cho ăn, vậy thì hắn cũng có thể miễn cưỡng nghe lời một chút. Hàn Phỉ cũng cảm thấy kinh ngạc, lần này tiểu hài nhi tựa hồ rụt rè hơn một chút, vừa rồi nàng còn sợ hắn tự tay cướp đấy, Hàn Phỉ quyết định chủ ý nhất định phải dạy dỗ hắn thật tốt, tại sao có thể thất lễ như thế? Tần Triệt thân là Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919238/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.