Ánh mắt Hác lão bản trở nên sắc bén, thấy Hướng Thiên Nga còn muốn phản bác, nói thẳng: "Hướng Thiên Nga cô nương, nếu như giờ khắc này người ngã xuống là Khôi Nam, vậy thì ngươi có còn nói như vậy nữa không? E là sẽ dương dương tự đắc nói với mọi người là Khôi Nam quá yếu, không phải sao? Đổi lại là người khác, thái độ tất nhiên không giống, ta hiểu Hướng cô nương đang lo lắng, nhưng hi vọng Hướng cô nương có thể phân biệt rõ phái trái đúng sai. Hay là, các ngươi không nhận thua?"
Câu nói sau cùng khiến toàn trường ồ lên. Không nhận thua, ba chữ này, là sỉ nhục lớn nhất đối với võ giả! Hướng Thiên Nga bị hỏi đến cứng miệng, mà những người xung quanh từ tức giận bất bình biến thành châm biếm, bỏ đá xuống giếng.
Đúng lúc này, Hướng Chấn Thiên đang nằm trong lòng Hướng Thiên Nga chậm rãi mở mắt ra, suy yếu nói: "Muội muội, không liên quan đến hắn, là tài nghệ của ca ca không bằng người, ta chịu thua."
Hác lão bản có mấy phần hảo cảm với câu nói của Hướng Chấn Thiên, nói: "Nếu tỷ thí đã kết thúc, như vậy thắng bại cũng nên buông xuống, sẽ không ảnh hưởng đến giao tình giữa chúng ta, mặt khác, Hướng đại ca, ngươi cần đại phu không?"
Hướng Chấn Thiên gian nan từ dưới đất bò dậy, đầu còn có chút đau, nhưng vẫn rất tỉnh táo, liền lắc đầu nói: "Không có chuyện gì, chẳng qua chỉ là ngoại thương thôi."
Tỉnh lại, Hướng Chấn Thiên biết rõ, hắn cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng tất cả đều là ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919194/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.