Nhưng tình cảnh này rơi vào trong mắt Hướng Chấn Thiên liền tương đối chói mắt, hắn ở trong lòng ghi hận, trực tiếp quát: "Được! Đánh cái gì mà đánh! Cũng đã phân ra thắng bại! Đều dừng lại cho ta! Còn muốn gây ra án mạng à!"
Nghe thấy giọng nói của Hướng Chấn Thiên, đoàn người vây xem đều yên tĩnh lại, hiển nhiên vẫn là hết sức cho hắn mặt mũi. Người bị thương cũng đã được khiêng xuống đi liệu thương, luận võ thua cũng không đáng thẹn, coi như là chuyện thường như cơm bữa, còn có thể đề cao vũ kỹ của mình. Mà bên kia, Hác lão bản cũng đỏ mặt đẩy Khôi Nam ra, tự mình xoay người, nỗ lực khống chế nhiệt độ trên mặt mình.
Khôi Nam cũng không có cảm giác cử động vừa rồi của mình không thích hợp, sự chú ý của hắn đặt ở trên người Hướng Chấn Thiên, bởi vì giờ khắc này, Hướng Chấn Thiên đang dùng ánh mắt khiêu khích nhìn hắn. Khôi Nam không thích bị khiêu khích. Hắn là một tướng lãnh, thống soái toàn bộ Khôi Chính Quân, hắn theo bệ hạ đánh trận hơn trăm lần, xưa nay chưa từng bị người khiêu khích như thế.
Khôi Nam tiến lên một bước, đón nhận ánh mắt khiêu chiến của Hướng Chấn Thiên, trầm ổn giống như một ngọn núi. Dần dần, đám người tự động phân tán ra, nhìn người nam nhân lạ mặt này. Ngay cả Hác lão bản cũng chú ý tới có chỗ không đúng, nàng kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy giữa hai người đàn ông này tựa hồ giấu giếm ba đào hung dũng, nói: "Làm sao thế?"
Hướng Thiên Nga cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919193/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.