Lúc cảm giác máu tươi tung tóe trên tay gần như suýt làm hắn sụp đổ. Nửa đêm tỉnh mộng, hắn từng nảy sinh suy nghĩ muốn hủy diệt tất cả, thậm chí gϊếŧ cả Hàn Phỉ. Chỉ có như vậy, tất cả mọi thứ mới sẽ không phản bội hắn, mọi thứ hắn có mới có thể nắm thật chặt. Tần Triệt dùng tất cả lực khí mới có thể khắc chế chính mình, duy trì được dáng vẻ bình thường hiện tại, nhưng.. cảm giác khoảng cách vừa rồi của Hàn Phỉ, đã phá hoại tất cả mọi sự bình tĩnh mà Tần Triệt thật vất vả mới tạo ra được.
Hắn chậm rãi đứng lên, một cỗ hắc khí từ giữa lông mày hắn ngưng tụ, nếu không phải bị mặt nạ chống đỡ, e là giờ khắc này hắn đã giống như ác quỷ địa ngục rồi.
Hàn Phỉ đã rời đi, lúc này ủ rũ dừng bước lại, tựa người trên một cây khô, thở dài một hơi. Gần đây quá nhiều chuyện phát sinh, làm tâm thần nàng cũng không thể ổn định lại, một mực lúc này Đào Bảo lại không có tung tích, làm cách nào cũng không liên lạc được, lòng nàng vẫn chưa bao giờ yên ổn, vì thế vừa rồi mới không nhịn được mà nói với Tần Triệt những câu nói kia. Hàn Phỉ biết rõ, nàng có chút nôn nóng. Nhưng lại không thể để ai biết.
"Đồ nhi, ngươi đang có chút sốt ruột a."
Giọng nói của Hạc lão truyền đến từ phía sau. Hàn Phỉ giật mình, vội vã quay đầu lại, đã nhìn thấy sư phụ mình chắp tay sau lưng, đứng phía sau nàng, vẻ mặt nghiêm túc.
Vừa nghĩ đến sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919190/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.