Khôi Nam tự biết hiện tại Hác lão bản không muốn thấy mình, vì thế dọc đường đi cũng không nói gì, giữ đúng chức vụ một vật trang trí, lặng yên không một tiếng động đi theo sau Hác lão bản, lúc này chỉ còn dư lại hai người bọn họ, Khôi Nam cảm thấy bây giờ là thời cơ giải thích tốt nhất. Nhưng tên đầu lâu này một lòng nhớ phải giải thích với Hác lão bản nên căn bản đã lơ là canh chừng những người xung quanh.
Một nam nhân có thể ở lần đầu tiên gặp gỡ khiến Hác lão bản để ý, vậy dĩ nhiên hắn cũng phải là một nhân tài, chí ít ở trong mê cung, lúc Hàn Phỉ tình cờ gặp Khôi Nam, cũng phải cảm thán cái túi da của tên khô lâu này thật là đẹp mắt, tuy không sánh được với nam thần, nhưng ở giữa đám người cũng là một tồn tại chói mắt a. Trước đây đi theo trong đội ngũ, một vài cô nương chưa xuất giá của thôn Thủy Biên cũng luôn nhìn chằm chằm Khôi Nam, nếu không phải đã biết Khôi Nam là một bộ xương, sợ là sớm đã bị những nữ nhân bưu hãn này đánh gục. Thêm vào việc bản thân Khôi Nam không coi họ ra gì, trừ Hàn cô nương ra, gần như không hề có phản ứng với người khác, cho nên mới có thể duy trì lỗ tai thanh tĩnh, bây giờ rời khỏi hoàn cảnh kia, tiến vào trong đám người bình thường, ưu thế của hắn lập tức liền biểu hiện ra ngoài.
Kỳ thật hắn cũng không phải quá mức khôi ngô, khuôn mặt anh tuấn vẫn còn ở một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919191/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.