Lúc Hàn Phỉ cùng toàn bộ người Dư gia ngồi ở trước bàn, Hàn Phỉ biểu thị vẻ rất hài lòng, rốt cục có thể nói chuyện cẩn thận.
"Cô nương làm sao lại biết nội tình Dư gia?"
Hàn Phỉ đã đoán được chuyện ông lão quan tâm nhất là cái này, cũng không giấu giếm, nói: "Ta may mắn kết bạn với Thủy Vân quân, cùng với Khôi Chính Quân."
Ngu Vân Khánh kinh hãi đến biến sắc, lập tức đứng lên, mắt già vẩn đục, giống như mang theo một loại dịch thể nóng bỏng nào đó, kích động nói: "Đúng, đúng là Thủy Vân cùng Khôi Chính quân sao? Thật sao?"
Mấy vãn bối Dư gia lập tức đem đỡ lấy lão nhân, tránh cho hắn quá mức kích động.
Hàn Phỉ gật đầu, sau đó lấy vòng tay từ trong lồng ngực ra đặt lên bàn, nói: "Người xem cái này đi."
Ngu Vân Khánh đưa tay ra, trịnh trọng tiếp nhận vòng tay, tử tử tế tế nhìn, vừa nhìn vừa không nhịn được nói: "Là vòng tay của thần nữ, đúng rồi, chính là nó, trong cổ thư có ghi chép, giống như đúc a, đây là vòng tay của thần nữ a.."
Sau khi xem xong, Ngu Vân Khánh dù không muốn, nhưng vẫn trả lại cho Hàn Phỉ. Giờ khắc này, dường như mọi hoài nghi đều đã biến mất. Ngu Vân Khánh đột nhiên nói với vãn bối của mình: "Đều đứng lên cho ta!"
Toàn bộ người Dư gia đều đứng lên.
"Quỳ xuống!"
Dừng lại vài giây, đoàn người đưa mắt nhìn nhau, có chút không hiểu.
Ngu Vân Khánh lớn tiếng lặp lại một lần nữa: "Quỳ xuống!"
Đông -- tất cả mọi người theo lời quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919165/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.