Chương trước
Chương sau
"Nhưng mà kí chủ, điều này cũng không hẳn là chuyện xấu đâu."
Hàn Phỉ chậm rãi ngẩng đầu lên: "Nghĩa là sao?"
"Sau này kí chủ nhất định phải thường xuyên biến thân, nam thần đã sớm biết rõ, sau này cũng bớt phải giải thích rồi. Huống chi.."
"Huống chi cái gì?"
"Ồ, kí chủ không nghe hệ thống nhắc nhở khen thưởng vừa rồi sao?"
Hàn Phỉ sững sờ: "Khen thưởng cái gì?"
"Chà chà, quả nhiên là kí chủ bi thương quá lớn, quên cả nghe khen thưởng, khụ khụ, vậy hãy nghe Bản đại nhân nói lại lần nữa nha!"
Hàn Phỉ nín hơi chờ đợi. Sau đó trong đầu một mảnh kim quang lóe lên bốn phía, tiếp đến là một chuỗi pháo hoa nổ tung.
"Keng~hoàn thành nhiệm vụ đến Hoa thanh thành, khen thưởng 10 tinh tệ~không có khen thưởng phụ gia~"
"Keng~nhiệm vụ chủ tuyến, độ thiện cảm của nam thần tăng lên 10%, hiện nay độ thiện cảm của nam thần đã là 30%~vì kí chủ tiến triển mãnh liệt, hệ thống cố ý khen thưởng năm trăm tinh tệ~một lần ánh sáng thánh mẫu~"
"Keng~mở ra quyền hạn sử dụng tầng ba của hệ thống~kí chủ cố lên, hãy không ngừng cố gắng~"
Hàn Phỉ thật vất vả chờ Huyễn Quang dừng lại, mới chậm rãi phục hồi tinh thần, run giọng nói: "Ngươi, ngươi, ngươi nói là, độ thiện cảm của nam thần lại tăng lên?"

"Đúng nha, ta cũng không hiểu nổi, làm sao lại đột nhiên tăng lên, hơn nữa gần đây xu thế tăng lên dường như có chút nhanh a."
Đào Bảo yên lặng mà nhìn một chuỗi độ thiện cảm kia, cũng tỏ vẻ nghi hoặc. Hàn Phỉ phiền muộn nhìn lướt qua, lại nhếch môi cười khúc khích nói: "Bên ngoài đúng là địa phương tốt, sớm biết ở bên ngoài có thể liên tục nâng cao độ thiện cảm, thì ta đã sớm xuất cung! Còn có cái ánh sáng thánh mẫu nầy chính là thứ lần trước đã sử dụng ở sân khấu đúng không? Còn có thể thuấn di ra bên ngoài ngàn dặm, là đồ tốt!"
Hệ thống không nhịn được nói: "Ánh sáng thánh mẫu là thứ có thể cứu mạng người, tuy nói cái này xác suất không nhiều, nhưng cũng hơn nửa công dụng là thuấn di đi."
"Còn quyền sử dụng tầng ba trong hệ thống này nữa, trong đó có đồ vật gì có thể đổi lấy không? Bây giờ ta còn cách cái xe lăn vạn nang kia một ngàn tinh tệ, phải mau mau kiếm tiền thôi!"
Hàn Phỉ nghĩ đến đây trong lòng liền nổi lên lửa nóng, thảm trạng hai chân của nam thần đêm nay nàng thực sự không muốn nhìn thấy một lần nữa, loại hàng nhái thấp kém này quả nhiên không thể tin tưởng được!
"Tầng ba mở ra đại biểu cho việc kí chủ có thể đổi lấy binh khí nóng."
Hàn Phỉ có chút kinh sợ, vội vã nhìn, khi nhìn thấy cái Logo biểu thị đồ vật lại là một cái Xe Tăng, nàng thật sự bị hù dọa.
"Ngươi, ngươi muốn nghịch thiên sao? Hệ thống này quá nghịch thiên đi!"
"Nhưng kí chủ cũng đừng quá hi vọng, nhìn số tinh tệ bên dưới đi, hơn nữa vì định luật bảo toàn năng lượng, thế giới này tạm thời hạn chế loại binh khí nóng này, vì thế cũng chỉ là cung cấp bản vẽ, thế giới này có thu thập đủ được nguyên liệu chế tạo không lại là chuyện khác."
Hàn Phỉ trầm mặc: "Cái này cũng giống như xe lăn vạn năng."
"Đúng vậy, nhưng đồ vật làm ra cũng sẽ có hiệu quả không quá kém."
"Vậy thật quá vô vị, ta lại không đánh trận, những vật này chẳng liên quan gì đến ta."
Hàn Phỉ tùy ý qua loa một hồi, đối với vật phẩm ở tầng thứ ba này không có một chút nào hứng thú.

Vương gia bệnh đủ ba ngày mới hoàn toàn khỏi hẳn. Trong ba ngày này, toàn bộ Hoa thanh thành phát sinh vài chuyện lớn.
Thứ nhất, lệnh truy nã từ Đế đô rốt cục cũng đến, còn có rất nhiều quan binh tiến hành tìm tòi, làm cho lòng người Hoa thanh thành vô cùng bàng hoàng, Hàn Linh đã rất hiếm khi thấy tình cảnh truy bắt tội phạm truy nã lớn như vậy, nhất là một trong số tội phạm truy nã đó còn là một vị hoàng tử được phong Vương, tuy nói người hoàng tử này cũng không được sủng ái, nhưng dù gì cũng là con trai của Hoàng Thượng, tin tức một người cha tự ra lệnh bắt con trai mình đúng là chuyện tám trăm năm hiếm gặp.
Thứ hai, chính là đầu đường cuối ngõ cũng không thiếu phụ nữ nhàn rỗi cũng bắt đầu đàm luận cố sự ái tình xúc động lòng người của Tần Vương cùng Yêu Nữ. Sau khi Hàn Phỉ một lần vô ý nghe thấy, liền phát hiện cố sự của nàng và Vương gia đã bị truyền đi rất kì cục, các loại chuyện yêu ma quỷ quái cũng chạy đến, quả nhiên, lời nói của con người quá đáng sợ.
Thứ ba, không ít người bắt đầu tự phát ở trong thành tìm kiếm cô nương hoa khôi biến mất kia, trong đó có không ít người có quyền có thế đã phái ra thủ hạ của mình, tìm từng tấc đất của mỗi Hoa Lâu, nhưng đến nay cũng không thể tìm ra, vì vậy chuyện hoa khôi này càng trở nên thần bí, trêu đến không ít phú thương đồng ý hào phóng ném ra ngân lượng, treo thưởng cho người đem đến tin tức của hoa khôi, cao đến nỗi Hàn Phỉ nhìn thấy cũng hận không thể tự chui đầu vào lưới, nhưng may là nàng vẫn biết sợ.
Thứ tư, Lục Bình cô nương đứng đầu bảng Vạn Hoa Lâu, trong một lần tiếp khách nào đó đột nhiên phát điên, không chỉ làm khách nhân bị thương, còn gầm gầm gừ gừ la hét có quỷ có quỷ, Tú Bà không thể không nhốt nàng ta lại, nhưng tất cả đại phu được mời đến cũng không có một ai dám vào khám cho nàng ta, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là chờ Lục Bình tự khỏi thì mới được thả ra, trong quá trình này, Băng Linh cô nương lập tức được thăng lên thành cô nương đầu bảng nóng đến phỏng cả tay, lưu lượng khách nhân đến Vạn Hoa Lâu tăng lên dữ dội, nụ cười của Tú Bà càng thêm rực rỡ, căn bản là đã quên béng mất đầu bảng trước kia của mình.
Đương nhiên, một lần Hàn Phỉ 'trong lúc vô tình' đi qua Vạn Hoa Lâu, lại 'trong lúc vô tình' nói chon ha hoàn hầu hạ Lục Bình biết có một loại kì dược nào đó có thể khiến người tươi cười rạng rỡ, có cần hay không, sự thực chứng minh, con người thường quá tham lam, vậy thì không thể trách được Hàn Phỉ, ngày đó đẩy nàng xuống lầu, người phụ nữ kia cũng đã có suy nghĩ muốn hại chết nàng. Người không phạm ta, ta không phạm người, đây là tín niệm của Hàn Phỉ.
Bởi vì Vương gia bị bệnh, bọn họ dừng lại Hoa thanh thành thêm mấy ngày, nhưng mấy ngày này Hàn Phỉ cũng vô cùng gấp gáp, trong thành đều có quan binh lục soát quan binh, cho dù Hàn Phỉ cảm thấy với bộ dáng này, bọn họ cũng sẽ không bị phát hiện, nhưng vẫn có tật giật mình, loại hành vi dụ dỗ nhi tử của người khác này, đúng là không tốt đẹp gì.
Sự tình xuất hiện cơ hội xoay chuyển là lúc tin tức truyền đến, con gái thành chủ Hoa thanh thành bị lang băm chữa trị suýt chết, thành chủ thịnh nộ, bắt nhốt tên lang băm đó lại, cũng khống chế toàn bộ những người đứng sau lưng, có liên quan đến hắn, còn hạ lệnh phong tỏa cổng thành, không cho một ai có liên quan trốn ra khỏi thành.
Mà Hàn Phỉ qua nhiều lần trắc trở mới hỏi thăm được danh tính lang băm kia, hắn gọi lại Dư Mở Chính, mà toàn bộ Dư gia hơn nửa đều là đại phu. Vốn là những đại phu chân trần kia, không thu tiền khám bệnh, giúp đỡ bách tính làm việc tốt, vì thế hành vi này của thành chủ trực tiếp dẫn lên sự bất mãn của dân chúng trong thành. Toàn bộ bầu không khí của Hoa thanh thành đột nhiên khẩn trương lên.
Làm Hàn Phỉ nghe đến con giá thành chủ, còn có Dư gia a, nàng liền biết, cơ hội hoàn thành nhiệm vụ của mình đã tới.
Đêm hôm ấy, nàng thừa dịp lúc nam thần uống thuốc xong liền ngủ một giấc ngắn ngủi, lập tức lên đường đến Dư gia ở phía Tây thành. Chỉ là, khi nàng nhìn thấy cái sân rách rưới của Dư gia, liền có chút bất đắc dĩ. Thời đại này, cũng không phải đại phu nào cũng khá giả. Quả nhiên, đại phu thật không có tiền đồ, nàng phải kiếm tiền mở sản nghiệp thôi.
Sau khi ra quyết định, Hàn Phỉ đi vào Dư gia, những còn chưa tới gần, đã bị hai bóng người chặn lại. Ở trong màn đêm, hai thân ảnh khôi ngô kia đặc biệt rõ ràng, giống như hai tòa núi lớn vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.