Hàn Phỉ đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy dưới ánh trăng, một bóng người lẳng lặng đứng đó, mà người kia toàn thân áo trắng càng giống như ánh trăng quỷ mị. Một cơn gió thổi qua xua đi tầng mây, ánh trăng trong ngần chiếu xuống, làm Hàn Phỉ cũng coi như nhìn rõ người vừa đến.
Nàng không nhịn được lộ ra vẻ mặt giật nảy mình, bật thốt lên: "Bách Lý!"
Người xuất hiện trước mặt nàng chính là Thái tử điện hạ của Vân Hỏa quốc, Bách Lý Mân Tu.
Bách Lý Mân Tu cũng kinh ngạc, vốn là hắn cảm nhận được lệnh bài chấn động mới vội vã chạy tới nơi đây, không nghĩ vừa đến lại bị nhận ra.
Bách Lý Mân Tu cau mày nói: "Ngươi biết ta?"
Hàn Phỉ che che miệng, có chút dở khóc dở cười, nhưng vẫn hắng giọng, dùng lễ nghi tiêu chuẩn của A Mã Cung, nói: "Vừa rồi là Hàn Phỉ thất lễ, gặp qua Bách Lý điện hạ."
Bách Lý Mân Tu lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng rõ ràng, từ trên xuống dưới đánh giá Hàn Phỉ vài lần, luôn cảm thấy khuôn mặt tròn tròn kia có chút quen thuộc, dường như trong kí ức đúng là có một người như thế, nhưng lại không thể xác định chắc chắn. Dường như.. Khá giống tú nữ ngày ấy gặp qua trong hoàng cung.
Hàn Phỉ cười híp mắt gật đầu, nói: "Đúng, chính là ta, điện hạ không cần hoài nghi."
Bách Lý Mân Tu có chút không tự nhiên, lúc này mới giật mình bản thân vừa rồi có chút đường đột đi đánh một cô nương như thế. Nhưng.. tú nữ này hoàn toàn khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919090/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.