Nam nhân được gọi là Cổ đại phu lộ ra vẻ từ ái, mỉm cười nói: "Đã lâu không tới thăm, cái này, trong thôn đã xảy ra chuyện gì?"
Một thôn dân cầm lấy tay Cổ đại phu hướng trong thôn mà lôi đi, hoang mang nói: "Cổ đại phu, ngươi tới thật đúng lúc, mau đi cùng ta, trong thôn chúng ta gần đây xảy ra chuyện kì lạ, thật nhiều người không hiểu ra sao lại bị trúng độc! Những người lớn tuổi liền không qua khỏi, cứ như vậy buông tay lìa bỏ nhân gian! Ngươi mau đến xem một chút đi!"
Ánh mắt Cổ đại phu lóe lên một vệt tinh quang, nhưng trên mặt vẫn duy trì một bộ từ thiện, nói: "Đừng nóng vội, chờ ta đi xem sao."
Lúc thôn dân dẫn đường quay lưng bước đi, trên mặt lóe lên một tia thần sắc phức tạp, còn có một tia giãy dụa. Hàn cô nương nói, chỉ cần trong thời gian này ai xuất hiện cũng đều rất khả nghi. Nhưng, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, người đầu tiên xuất hiện lại là Cổ đại phu, người mà bọn họ từ trước đến giờ rất tôn kính.
Trước khi Hàn cô nương tới đây, Cổ đại phu vẫn là đại ân nhân của thôn bọn họ, bởi vì Cổ đại phu thỉnh thoảng sẽ đi ngang qua thôn, giúp bọn họ chữa bệnh, cũng không lấy phí cao, điều này đối với thôn Thủy Biên nghèo rớt mùng tơi mà nói chính là một loại ban ơn. Nhưng hiện tại, bọn họ không thể không bắt đầu hoài nghi dụng ý của Cổ đại phu.
Đem người dẫn tới một gian nhà dân, Cổ đại phu đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919089/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.