Lời nói của Hàn Phỉ không khác nào một trái bom, khiến tất cả thôn dân nổ tung, mỗi người đều lộ ra vẻ thất kinh, dồn dập châu đầu ghé tai, một loại cảm giác khủng hoảng tràn ngập.
Hàn Phỉ cũng không cắt đứt nghị luận của bọn họ, dù sao cũng cần chút thời gian để mọi người tiếp thu chuyện này.
Lão thôn trưởng ra lệnh một tiếng: "Tất cả yên lặng cho ta!"
Chỉ một thoáng, toàn bộ từ đường chỉ còn lại tiếng mọi người hít thở, lão thôn trưởng nhìn về phía Hàn Phỉ, nói: "Hàn cô nương, mời tiếp tục."
Hàn Phỉ gật đầu, nói tiếp: "Độc thảo hạ độc trên ngọn núi sau thôn và độc thảo hạ trong giếng nước là cùng một loại, hai việc này lại liên tiếp xảy ra, vì thế tám thành là cùng một người gây nên."
Mọi người hít vào một hơi khí lạnh.
Lão thôn trưởng trầm giọng nói: "Vậy Hàn cô nương cho rằng là người phương nào rat ay?"
Hàn Phỉ vô cùng thản nhiên nói: "Ta không biết, ta cũng muốn hỏi các ngươi ngày thường có gây thù chuốc oán với ai không? Kẻ cam lòng dùng đại giới lớn như vậy hãm hại các ngươi, tuyệt đối không phải là người bình thường."
Lão thôn trưởng lập tức phủ quyết, nói: "Không thể! Thôn Thủy Biên chúng ta đã sớm không màng thế sự nhiều năm nay, cũng không hề bước chân ra khỏi vùng đất này, chứ đừng nói là đắc tội với ai, ngay cả gặp người ngoài cũng không tới mất người!"
Lúc này, Hác lão bản yếu yếu nói một câu: "Ta có thể chen một câu không?"
Tất cả mọi người cùng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919088/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.