Chương trước
Chương sau
Thậm chí mấy suy đoán kia của nàng toàn bộ đều là lời thoại trong phim truyền hình sao chép ra. Không nghĩ tới.. Nàng vẫn đoán đúng! Quả nhiên, truyền hình không hoàn toàn lừa người nha!
Đáy lòng Hàn Phỉ cười thầm, nhưng trên mặt vẫn bày ra một bộ xem thường, thế ngoại cao nhân, nói: "Ngươi đây là lần thứ ba phát tác đúng chứ? Chà chà, không đến bao lâu nữa ngươi cũng sẽ chết, còn cần ta động thủ làm gì? Chỉ cần đem ngươi trói lại, ném đến một góc, ngươi liền có thể chết đi, thật là gọn gàng nhanh chóng!"
Sau một khắc, Tề Ngộ Không thịch một tiếng, liền quỳ xuống. Làm Hàn Phỉ cũng giật mình.
Linh Tam cùng Linh Tứ ngược lại bắt đầu khâm phục dũng khí cùng sự quyết đoán của tên sát thủ này. Nói thật, người bị Hàn Phỉ dọa cho dọa dẫm cũng không phải chỉ có mình Tề Ngộ Không, ngay cả Linh Tam cùng Linh Tứ cũng bị khiếp sợ, bọn họ tự cho là đã nhìn thấu Hàn cô nương, không nghĩ tới nữ nhân này lại một lần nữa khiến họ phải nhìn bằng con mắt khác! Trình độ này, y thuật chấn động như vậy, đã không phải là y sư đẳng cấp cao nữa rồi! Bọn họ thậm chí còn muốn dẫn Hàn Phỉ đi Hệ Thống đẳng cấp y sư cẩn thận tiến hành trắc nghiệm một phen, nhìn xem đến cùng thì nàng đã ở mức độ nào!
Hàn Phỉ nhìn Tề Ngộ Không quỳ trên mặt đất, đáy mắt tràn đầy quyết tuyệt, nàng cũng thu lại vẻ mặt ung dung, nhìn hắn, nói: "Ngươi quỳ làm gì?"
Tề Ngộ Không trầm giọng nói: "Ngươi có cách đúng không?"
"Cách gì?" Hàn Phỉ giả ngu.
"Cách giải độc trên người ta."
"Ờ. Ta có thì thế nào? Không có thì làm sao?" Ý tứ chính là nàng có.
Tề Ngộ Không đột nhiên nói: "Ba năm."
"Cái gì?"
"Ta giúp ngươi, ba năm, trong thời gian ba năm này, ta làm việc cho ngươi, chỉ cần là việc ta có thể làm được."
Ánh mắt Hàn Phỉ cũng dần trở nên nghiêm túc. Nàng chăm chú đánh giá Tề Ngộ Không. Tiểu tử này nhìn rất trẻ trung, thanh tú, nhưng lại là một cao thủ hàng thật giá thật, điểm này từ việc Linh Tam Linh Tứ cẩn thận là có thể nhìn ra.
Càng làm cho Hàn Phỉ động tâm là, nàng chỉ là một nữ nhân trói gà không chặt, dù cho sở hữu một tay y thuật cao minh, cũng sẽ dùng độc, nhưng cũng chỉ có thể xuất kỳ bất ý thôi, một khi đối phương có phòng bị, vậy nàng liền không thể đắc thủ, đơn giản mà nói, nàng không hề có một chút năng lực tự vệ nào. Có nhiều việc nàng muốn làm như vậy, không thể cứ mãi mượn dùng Linh Tam, Linh Tứ, nói cho cùng, hai người họ là của người khác, đối với nàng cũng không có nửa phần trung thành, chẳng qua là bởi vì chấp hành mệnh lệnh của nam thần mà thôi.
Nàng cần một hộ vệ.
Ánh mắt Hàn Phỉ nhìn về phía Linh Tứ, thấy hắn hướng nàng gật đầu, giống như muốn nàng đồng ý giao dịch này. Hàn Phỉ hiểu rõ thu tầm mắt lại, dùng ánh mắt cân nhắc nhìn chằm chằm Tề Ngộ Không.
Tề Ngộ Không thấy Hàn Phỉ thật lâu không đáp ứng, trong lòng có chút gấp gáp, thời gian hắn sắp phát tác đã không còn nhiều, vì thế hắn mới cố gắng hoàn thành giao dịch này với Hàn Phỉ. Hắn đang hận không được muốn Hàn Phỉ mau mau gật đầu! Nữ nhân này đến cùng có biết thân phận hắn lầ gì hay không đây!
"Ta là sát thủ đỉnh cấp của ám sát, đứng hàng rất cao, ta chỉ cần ra ngoài làm một nhiệm vụ cũng không biết lấy được số tiền lớn bao nhiêu đâu! Ngươi sẽ kiếm bộn!"
Tề Ngộ Không không nhịn được tăng thêm giá trị cho mình, nỗ lực dụ dỗ Hàn Phỉ đồng ý. Nào biết, Hàn Phỉ nhíu nhíu mày, nói: "Ờ. Đỉnh cấp?"
"Còn không phải sao?"
"Đỉnh cấp, chính là trình độ này hả, xem ra ám sát các của các ngươi cũng chỉ có như vậy đi."
Tề Ngộ Không tức giận đến đau gan, nhưng lại không thể phản bác, bởi vì thật sự là hiện tại hắn đang bị áp chế, hai tên Sát Thần người nào ném ra ngoài cũng đủ để dẫn lên oanh động a! Thế mà cố nương mập lại có đến hai người! Hai người a! Chỉ để bảo vệ nàng! Nàng đến cùng là có thân phận gì?
Hàn Phỉ xoi mói nói: "Ngươi cũng biết, muốn trị tốt độc trên người ngươi, ta phải tiêu hao rất nhiều dược tài tran quý, có một số dược tài còn không mua được trên thị trường, huống chi, còn tiêu tốn của ta không ít tinh lực, đổi lấy một kẻ còn không bằng hộ vệ bọn họ, ngươi nói ta có thiệt thòi không?"
Tề Ngộ Không tức giận đến mức thổ huyết, cắn răng nói: "Năm năm! Ta giúp ngươi năm năm! Đây đã là giới hạn cuối cùng của ta! Nhiều hơn nữa nhất định không được! Thân thể của ta giá thật rất đắt a!"
Trong lòng Hàn Phỉ cười điên, thật sự là một hài tử đơn thuần a, nàng cũng hiểu được đạo lý biết đủ, liền trịnh trọng gật đầu, nói: "Thành giao."
Tề Ngộ Không rốt cục thở ra một hơi, một khi Hàn Phỉ đồng ý, hắn liền lập tức bò lên, không quỳ nữa, mà lần này, Linh Tam cùng Linh Tứ cũng không dùng võ lực uy hiếp hắn.
Hàn Phỉ không biết ám sát các là dạng tồn tại gì, nhưng bọn họ quanh năm ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ chủ nhân giao cho như thế cũng rất rõ ràng a, đó là một tổ chức vô cùng bí ẩn và lợi hại, nhân viên của tổ chức cũng không nhiều, nhưng từng người đều là nhân vật không thể xem thường, chỉ cần cam lòng dùng tiền, ngươi có thể sai khiến bọn họ ám sát bất luận người nào, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn hắn thấy có đủ năng lực ra tay không đã.
Càng khiến người ta kiêng kỵ là, từng thành viên ám sát các đều là dân liều mạng, nhưng cũng không phải là không chết không thôi, mỗi một người bọn hắn đều là kẻ đặt tiền bạc lên trên hết, tựa như, ngươi muốn giết một người khác, nhưng chỉ cần người đó đồng ý dùng tiền mua mạng của mình, vậy bọn họ sẽ trực tiếp từ bỏ, mà sẽ không hoàn tiền lại cho cố chủ. Đúng, không sai, chính là ngang ngược không biết lý lẽ như thế. Vì vậy ám sát các bị rất nhiều người phỉ nhổ, nhưng lại không thể không thừa nhận đây là tổ chức sát thủ tốt nhất.
Nhưng không nghĩ tới.. tổ chức này lại dùng đến độc để khống chế nhân tâm.
Hàn Phỉ làm bộ lơ đãng nói: "Vậy nợ nhân tình của ngươi.."
Tề Ngộ Không lập tức như chặt đinh chém sắt nói: "Quy củ của Ám sát các! Không làm nổi hãy thu tay, ta cũng đã trả hết nợ nhân tình!"
Hàn Phỉ líu lưỡi, quy tắc này đúng là vô lại a, bất quá nàng chính là yêu thích kẻ thức thời chính là trang tuấn kiệt như vậy a!
Linh Tam, Linh Tứ thấy chuyện này gần như đã được giải quyết, liền một lần nữa ẩn đi thân hình, biến mất.
Tề Ngộ Không không chút biến sắc nhìn, càng ngày càng kiêng kỵ, dạng cao thủ này cũng chỉ làm một hộ vệ, đến cùng là thế lực nào a! Nhưng, những chuyện này cũng không phải hắn có thể quản, hắn luôn luôn nói lời giữ lời, hiện tại hắn cũng có thể xem như đứng cùng chiến tuyến của nữ nhân này, trong trận doanh phe mình có cao thủ bậc này đúng là một chuyện tốt a!
Lúc này, hệ thống lại bỗng xuất hiện.
"Keng~mở ra nhiệm vụ chi nhánh, phát nhiệm vụ ẩn tàng ám sát các, kí chủ hoàn thành việc thành lập đội Ám Vệ tự chủ! Khen thưởng hai tram tinh tệ, khen thưởng một lận diệu thủ hồi xuân cấp B!"
Hàn Phỉ sửng sốt. Đã lâu không nghe thấy tiếng nhắc nhở nhiệm vụ làm nàng nhất thời chưa kịp phản ứng.
Thanh âm Đào Bảo kích động gào thét: "Kí chủ nhanh a! Thu một người của ám sát các là chưa đủ! Đây chính là nhiệm vụ ẩn tàng a! Nhất định sẽ có khen thưởng phụ rất lớn! Nói không chừng sẽ rơi xuống một ít dược phẩm đẳng cấp cao a!"
Hàn Phỉ phục hồi tinh thần lại, có chút quỷ dị nhìn Tề Ngộ Không, nhìn đến nỗi cả người hắn nổi lên từng trận sợ hãi, cẩn thận từng li từng tí một nói: "Tiểu, tiểu thư, ngươi nhìn ta như thế để làm gì?"
"Ngươi còn có huynh đệ nào sắp chết không?"
"..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.