Cuối cùng, không chịu nổi ánh mắt tha thiết của Hàn Phỉ, Tề Ngộ Không biểu thị, hắn thật sự có mấy huynh đệ cũng muốn thoát khỏi khống chế của ám sát các, nhưng lại không có cách giải độc, hắn sẽ thử liên hệ bọn họ xem sao, nhưng họ có đáp ứng hay không lại là một ẩn số.
Dù sao, không phải ai cũng cũng giống như hắn tuổi còn trẻ như thế mà đã lên làm sát thủ đỉnh cấp, nói thật, sát thủ đỉnh cấp được đãi ngộ tương đối tốt, tiền tài tư nguyên đều là đứng đầu, vì thế vẫn có một ít sát thủ đồng ý ở lại ám sát các, mặc dù sinh mệnh nằm trong tay kẻ khác, dù gì đột uổi đỉnh phong của bọn họ cũng đã qua không biết bao nhiêu năm, chạy ra ngoài cũng không biết tương lai sẽ như thế nào.
Nhưng Hàn Phỉ đã nói rõ ràng, chỉ cần hắn có thể tìm đến thêm mấy người, tiền cũng không là vấn đề, nàng nuôi được.
Nghe được câu này, Tề Ngộ Không giống như được đánh máu gà vậy, hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lí phải làm việc miễn phí sức không được trả công, sao nghĩ đến còn có thể kiếm tiền a! Liền lập tức vỗ ngực bảo đảm, tuyệt đối sẽ dốc. Toàn lực khuyên bảo, để tất cả bọn hắn trở thành thủ hạ của Hàn Phỉ, sau đó không thể chờ đợi được mà cáo từ đi tìm các anh em.
Hàn Phỉ cười híp mắt phất tay, vô cùng hào phóng biểu thị, bao nhiêu người nàng đều nuôi được. Ờ, lúc này đối với nàng, tiền không còn quan trọng lắm, Hác lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919052/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.