Hàn Phỉ cười đến cả người run rẩy, thật vất vả mới dừng lại, nhất thời mới nhớ tới việc người ở đây chắc là không biết Tây Du Ký đi, chỉ có một mình nàng cười đến không hiểu ra sao, liền có chút lúng túng ho khan hai lần, nói: "Ngươi Nam giả Nữ Trang ở lại chỗ này chỉ là vì là trả nợ ân tình?"
"Làm sao? Có gì kì quái à? Tề Ngộ Không ta không muốn nợ người khác nhất, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ thì cái này cũng không tính là gì."
Hàn Phỉ lại phìa cười một trận, vừa cười vừa nói: "Ngươi thật đúng là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không a!"
Ba nam nhân cũng bị Hàn Phỉ cười đến khó hiểu. Ngay cả Tề Ngộ Không cũng bắt đầu hoài nghi sâu sắc tên của bản thân lẽ nào thật sự rất khôi hài sao? Rõ ràng là một cái tên nghe rất lãnh khốc mà! Cái tên này là do chính hắn đoạt được, sát thủ Ám Sát các bọn họ chỉ có danh hiệu, không có tên.
Hàn Phỉ cười đến cứng cả mặt mới bĩnh tĩnh lại, nhìn một lớp phấn trắng thật dày trên mặt Tề Ngộ Không liền thay hắn cảm thấy xấu hổ.
"Ngươi đến cùng đã cười đủ chưa?"
Tề Ngộ Không phẫn nộ. Nhưng hắn mới chỉ vừa rống lớn thôi, đã bị sát ý dày đặc phía sau bao phủ.
Linh Tam nhàn nhạt nói: "Ngươi tốt nhất hãy tôn trọng Hàn cô nương một chút."
Sắc mặt Tề Ngộ Không cứng đờ, hắn suýt chút nữa đã quên mất phía sau mình còn có hai vị Sát Thần, rốt cuộc cô nương mập này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919050/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.