Nha hoàn kia đã bị Mạnh Dịch Vân dọa sợ đến gan phổi muốn rơi hết. Toàn thân phát run quỳ xuống, mặc dù cực kỳ sợ, nhưng lại không dám không đáp lại, nếu không e rằng ngay cả cái mạng nhỏ này cũng không giữ được. "Ngô thẩm nói vương phi hiện tại đang có thai, Vương Gia hiện không có người hầu hạ, cho nên nói với nô tỳ, chỉ cần nô tỳ cùng Vương Gia ngủ chung giường, về sau cuộc sống của nô tỳ sẽ tốt hơn. Vương Gia xin người tha mạng cho nô tỳ, nô tỳ không dám nữa” Nha hoàn trong phủ thường bị lão ma ma khi dễ, nàng chẳng qua chỉ muốn làm cho cuộc sống mình tốt hơn. Mạnh Dịch Vân cảm thấy rất phiền lòng, vung tay lên, trong nháy mắt xuất hiện hai bóng đen trong phòng “Mang xuống” Nha hoàn này còn hữu dụng. Từ trước đến nay, Mạnh Dịch Vân thường hay mặc kệ chuyện trong phủ, cho nên cái người gọi là Ngô thẩm kia hắn cũng không có ấn tượng. nếu nha hoàn nói đây là chủ ý của Ngô thẩm, vậy thì bà ta sẽ không thể thoát khỏi có liên đới. “Khởi bẩm vương phi, trong hồ ở hậu viện phát hiện một xác chết” Thải Âm nói. Hàn Nguyệt Nguyệt quay đầu “Có biết đó là ai không?” Vô duyên vô cớ tại sao có thể có người chết ở trong hồ? “Là Ngô thẩm phụ trách phòng bếp.” Sáng nay nàng đi chuẩn bị điểm tâm thì không nhìn thấy Ngô thẩm, đến khi nàng đi ngang qua hồ nước, mới phát hiện có một xác chết nổi lên trên mặt hồ. Ngô thẩm? Bên nàng vừa mới nghe được tin tức, ngay sau đó Ngô thẩm liền chết, kẻ chủ mưu thật nhạy bén. “Chúng ta đi xem sao.” Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt đi ra ngoài, Thải Âm cùng Như Ngọc liền theo sát phía sau. Một đám người đang tụ tập xung quanh hồ nước, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt đi tới, toàn bộ lập tức quỳ xuống “Tham kiến vương phi”. “Miễn lễ, tất cả mau giải tán” Người chết có cái gì hay để xem, nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói vậy, mọi người không dám vây quanh xem nữa, trừ mấy thị vệ cùng Vương quản gia, còn lại đều đi giải tán. Hàn Nguyệt Nguyệt bước lên trước “Chết ra sao?” Mặc dù thi thể nằm trong nước, thế nhưng điểm trí mạng không nhất định chính là cái này. “Bẩm vương phi, là chết đuối.” Một thị vệ tiến lên đáp, Hàn Nguyệt Nguyệt cau mày “Đem bố vén lên” Nàng muốn đích thân kiểm tra rồi mới có thể xác định. “Vương phi, điều này…” Vương phi hiện tại đang mang thai, người này bị ngâm dưới nước cả đêm, toàn thân sưng vù, e rằng có chút không ổn. “Vương phi tốt hơn là đừng xem, nên bảo trọng thân thể?” Thải Âm đứng bên nhắc nhở. Hàn Nguyệt Nguyệt gật đầu, nàng cũng không muốn xem người chết, chẳng qua muốn biết rõ mà thôi. “Vậy làm phiền Vương quản gia xử lý” chờ Mạnh Dịch Vân trở lại sẽ hỏi cặn kẽ hơn. Nàng kêu Như Ngọc vào phòng bếp điều tra chuyện bỏ thuốc, hôm qua mới phát hiện ra Ngô thẩm, vốn định chưa đánh rắn động cỏ, tìm hiểu kĩ mới làm, ai ngờ qua hôm sau liền bị diệt khẩu, kẻ chủ mưu này thật nhanh tay, e rằng có đặt tai mắt bên cạnh mình, nhưng không rõ là ai? “Thế nào rồi?” Thấy Mạnh Dịch Vân vào phòng, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức hỏi, đây chính là đầu mối duy nhất tra được mấy ngày nay. Mạnh Dịch Vân lắc đầu “Ngô thẩm đúng là bị chết đuối, ta đã thăm dò người trong phòng bếp, tất cả đều nói tối hôm qua không có nhìn thấy Ngô thẩm, người cuối cùng thấy Ngô thẩm chính là nha hoàn Tiểu Văn” Việc canh giữ trong phủ này từ khi nào trở nên lỏng lẻo như thế, ngay cả chuyện người đã chết mà cũng không có điều tra ra. Hàn Nguyệt Nguyệt châm trà cho Mạnh Dịch Vân, lại hỏi “Vậy Tiểu Văn nha hoàn đâu?” Người cuối cùng nhìn thấy, nhất định sẽ có chút tin tức. “Đang ở trong tù” Mạnh Dịch Vân chậm rãi nói, dựa theo lời những người khác, tiểu Văn nha hoàn này nhất định chính là nha hoàn tối qua bưng thức ăn. “Sao? Đã bắt lại rồi? Hỏi cái gì chưa?” Không ngờ hắn làm việc nhanh thật. “Vẫn chưa, tối hôm qua nha hoàn này len lén lẻn vào thư phòng bị ta phát hiện, cho nên nhốt vào trong ngục, nàng ta nói đây là chủ ý của Ngô thẩm” Hắn không dám nói đến việc nha hoàn đó tính bò lên giường hắn nhưng bị hắn bắt được. “Vậy manh mối đã bị chặt đứt rồi sao?” Kẻ nào độc ác lại muốn Mạnh gia không có con nối dõi như vậy? Ban đầu, nàng cho là nhằm vào nàng, nhưng bây giờ suy nghĩ lại một chút, e là đối tượng bị bị ngắm đến chính là Mạnh Dịch Vân. Mạnh Dịch Hiên đến nay vẫn không có con cái, chẳng lẽ…? Mạnh Dịch Vân nhấp ly trà, im lặng không nói, tên này hành tung quá mức kỳ bí, rất khó phát hiện. Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi ở một bên, đem các vấn đề mắc xích lại với nhau, e là mục đích của tên này là muốn Mạnh gia tuyệt tử tuyệt tôn. Nếu Mạnh gia không có người nối dõi, ngôi vị hoàng đế sẽ không có người thừa kế, như vậy kẻ khả nghi lớn nhất chính là người có cùng huyết mạch với Mạnh gia, nhưng cũng không loại trừ khả năng có những quan viên có mưu đồ xấu. Thấy Mạnh Dịch Vân ưu tư như vậy, Hàn Nguyệt Nguyệt cũng đoán được hắn đang suy nghĩ những gì, nàng giơ tay ra kéo cánh tay Mạnh Dịch Vân “Đói bụng chưa, ăn cơm thôi, lát hẵng nghĩ.” Mạnh Dịch Vân gật đầu một cái, Hàn Nguyệt Nguyệt đứng dậy đi gọi Ngân Nguyệt mang thức ăn lên. Sau khi ăn uống xong, Mạnh Dịch Vân nằm nghỉ cùng Hàn Nguyệt Nguyệt. Thấy người bên cạnh từ từ chìm vào giấc ngủ, Mạnh Dịch Vân lặng lẽ đứng dậy, sai Tần Minh chỉnh đốn toàn bộ người trong phủ, tất cả những kẻ khả nghi đều phải loại bỏ, hắn không muốn Hàn Nguyệt Nguyệt sẽ bị bất kỳ nguy hiểm. “Sao vậy?” Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt thao thức khó chịu, Mạnh Dịch Vân lo lắng hỏi “Không ngủ được” Hiện tại chả làm gì cả, cả ngày hết ăn rồi lại ngủ, nàng cũng không phải là heo, sao có thể như vậy mãi được. Mạnh Dịch Vân ôm Hàn Nguyệt Nguyệt vào trong lòng, cạ cằm cọ xát trên đầu nàng “Có chuyện khó sao?” Trước kia nàng chỉ cần nằm xuống là có thể ngủ, thế nhưng mấy bữa nay, hắn thấy nàng rất khó ngủ. Hàn Nguyệt Nguyệt dựa vào lồng ngực của Mạnh Dịch Vân, nhắm mắt lại “Ta muốn biết là ai ra tay, một ngày không có tin tức, lòng của ta bồn chồn không yên.” Sau lưng có một kẻ nguy hiểm như vậy, sao có thể an ổn được. “Không cần suy nghĩ nhiều như vậy, tất cả đã có ta, nàng chỉ cần chăm sóc kĩ chính mình là được” Nữ nhân của Mạnh Dịch Vân chỉ cần hưởng thụ là được, không cần quản các chuyện khác. Hàn Nguyệt Nguyệt cười nói “Thế khác nào muốn thiếp thành heo? Thiếp là nương tử của chàng, không phải sủng vật của chàng, thiếp có trách nhiệm cùng chàng đảm đương bất kỳ nguy hiểm, cho nên mặc kệ về sau gặp phải chuyện gì chàng cũng không thể một mình gánh chịu, nếu không đừng trách thiếp không khách khí” Phu thê vốn là nên cùng chung hoạn nạn, nàng không muốn cứ sống dưới sự che chở của Mạnh Dịch Vân, nàng cũng có thể vì hắn che gió tránh mưa. “Nương tử đã nói như vậy, vi phu tuân lệnh” hắn ôm nàng thật chặt. “Thiếp muốn xem mạch cho hoàng thượng” Hàn Nguyệt Nguyệt nói. Lúc này chỉ có thể là Mạnh Dịch Hiên không có khả năng sinh đẻ hoặc các phi tần trong hậu cung có vấn đề. Nếu như Mạnh Dịch Hiên không có người nối dõi, như thế ngôi vị hoàng đế nhất định sẽ phải thuộc về Mạnh Dịch Vân, nàng không muốn, không muốn chia sẻ hắn với những nữ nhân khác Mạnh Dịch Vân buông tay ra, nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt, suy nghĩ một chút, gật đầu “Được” Hắn vô cùng tín nhiệm y thuật của Nguyệt Nguyệt, mặc kệ có hay không, vẫn nên đi xem mới tốt. “Làm sao vậy?” Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt đẩy mình ra, lại vén chăn lên, Mạnh Dịch Vân khó hiểu hỏi. Hàn Nguyệt Nguyệt liếc mắt xem thường, không phải vừa nãy mới nói rồi sao, cái người này sao mau quên vậy. “Dù sao cũng không ngủ được, vậy hai chúng ta liền vào cung” Hiện tại đã hơn nửa đêm, lấy công phu của hai người bọn họ, có thể tránh tất cả tai mắt cũng không khó. Mạnh Dịch Vân im lặng, nàng không ngủ được không có nghĩa là ta cũng không ngủ được, bận rộn cả một ngày, vất vả lắm mới có thể nghỉ ngơi, sao nữ nhân này không hiểu. Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt không có ý định dừng lại, Mạnh Dịch Vân không thể làm gì khác hơn là đành đứng dậy, nha đầu này vừa nghĩ cái gì là lập tức đi làm, bản tính hấp ta hấp tấp này không biết đến khi nào mới chịu sửa đây. “Chờ một chút” Hàn Nguyệt Nguyệt kéo ống tay áo Mạnh Dịch Vân, nhỏ giọng nói, len lén nhìn xuống chung quanh. Mạnh Dịch Vân không hiểu, quay đầu hỏi “Sao vậy?” Trong nửa đêm kéo mình đi đến đây, giờ mới bắt đầu do dự sao. Hàn Nguyệt Nguyệt đi tới bên cạnh Mạnh Dịch Vân nói “Chúng ta nên xem thử trong phòng còn có người khác hay không?” Nếu không lỡ quấy rầy việc thị tẩm của hoàng thượng thì có mà mất đầu. Mạnh Dịch Vân gật đầu, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng lấy ra một viên gạch ngói, thấy trong phòng không có người khác, hai người mới lặng lẽ chạy vào. Mạnh Dịch Hiên thấy hai người đến, nhưng không có bộc lộ gì. Mạnh Dịch Vân trực tiếp nói mục đích đến cho Mạnh Dịch Hiên nghe, Mạnh Dịch Hiên gật đầu, xem như là đồng ý, y thuật của Hàn Nguyệt Nguyệt hắn cũng đã thấy, năm đó nếu không nhờ sư tỷ muội bọn họ, có lẽ hắn cũng sống không tới ngày hôm nay. Hàn Nguyệt Nguyệt đưa tay bắt mạch Mạnh Dịch Hiên, Mạnh Dịch Vân đứng ở sau lưng Hàn Nguyệt Nguyệt, thật lâu vẫn chưa có động tĩnh, trong lòng ít nhiều hiểu rõ, mặc dù trước đây hắn cũng hoài nghi, chỉ là vẫn chưa có ý định tự mình đi kiểm chứng. “Nguyệt Nguyệt, sao rồi?” Mạnh Dịch Vân hỏi, Hàn Nguyệt Nguyệt thu tay lại, nhìn Mạnh Dịch Hiên “Hoàng thượng ắt hẳn rất hiểu rõ thân thể chính mình, chỉ là Nguyệt Nguyệt không hiểu tại sao hoàng thượng lại làm như thế?” Mạnh Dịch Vân khôn khéo như vậy, Mạnh Dịch Hiên làm sao có thể ngốc ngếch được. Mạnh Dịch Hiên nhếch mép “Hiểu hay không hiểu có gì khác nhau chứ, khuya lắm rồi, các ngươi trở về đi” Có lẽ người khác không hiểu hắn, nhưng chỉ cần chính hắn rõ ràng là được. “Thân thể hoàng huynh ra sao?” Sau khi trở lại vương phủ, Mạnh Dịch Vân liền hỏi, Hàn Nguyệt Nguyệt xoay người, ôm hông của Mạnh Dịch Vân “Hoàng huynh dùng một loại độc lâu dài, bây giờ độc đã ngấm sâu vào đến trong máu rồi.” Độc dược cùng máu hòa lẫn một chỗ , nếu như muốn chữa, trừ lọc sạch máu, nhưng nơi này là cổ đại, nếu lọc sạch máu thì khác gì tự tìm chết. Mạnh Dịch Vân vỗ vỗ ngực, làm sao có thể như vậy, hoàng huynh không phải đang khỏe mạnh sao? “Có nguy hiểm sinh mạng không?” Rốt cuộc là kẻ nào muốn cho Mạnh gia vào chỗ chết. Hàn Nguyệt Nguyệt lắc đầu “Không có, sẽ không đả thương tánh mạng, chỉ là không có khả năng có con thôi” Thuốc này Mạnh Dịch Hiên có lẽ đã sớm phát hiện, nhưng không hiểu tại sao hắn còn phải làm bộ như không biết và tiếp tục dùng. “Vậy thì tốt” Điều này vẫn còn ở trong dự liệu của hắn, nhiều năm như vậy hoàng huynh vẫn chưa có con cái, hắn cũng hoài nghi tới, hiện tại chẳng qua là xác nhận mà thôi. “Tốt cái gì, hoàng huynh không có người thừa kế, vậy sau này ngôi vị hoàng đế truyền cho người nào?” Truyền cho Mạnh Dịch Vân? Không, nàng không muốn Mạnh Dịch Vân đi lên con đường kia. Mạnh Dịch Vân phì cười một tiếng, chuyện lớn như vậy, hoàng huynh có lẽ đã an bài từ sớm, không cần họ phí tâm. “Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Hiện tại hoàng huynh mới 35, hai mươi, ba mươi năm nữa vẫn còn có thể làm hoàng thượng.” Nghe Mạnh Dịch Vân nói vậy, Hàn Nguyệt Nguyệt mới buông lỏng một chút. Đúng vậy, Mạnh Dịch Hiên còn trẻ tuổi như thế, mấy thập niên sau vẫn thừa sức làm hoàng đế, mình lo lắng làm gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]