“Tiểu nữ oa, không có linh lực lại dám nói mạnh miệng, đúng là không sợ chết, bổn đại giamuốn nhìn xem ngươi muốn đối phó ta thế nào!” Quái thú bạch tuộc cườilạnh lùng, khinh miệt nhìn Vũ Nhạc, tiểu tử này, thật cuồng ngạo… 
“Thật sao? Thật sự không sợ? Vậy được rồi, đan dược tiến cấp này ta giữ lạicho chính mình vậy!” Nói xong, nàng chuẩn bị thu hồi lại viên đan dược,lại bị giọng nói vội vàng của bạch tuộc đánh gãy: “Ngươi thật sự có đandược tiến cấp?” 
“Không phải ngươi đã thấy rồi sao?” Vũ Nhạc cong khóe môi, không tin ngươi không mắc câu: “Đổi hay không đổi?” 
Con ngươi to bằng đầu nắm tay của bạch tuộc đảo đi đảo lại, mắt sáng quắcnhìn đan dược trong tay Vũ Nhạc, sau khi suy nghĩ một hồi nó vô cùng khó chịu gật đầu: “Bổn đại gia, đổi với ngươi!” 
“Nhanh đồng ý khôngphải xong rồi sao? Cũng không cần lãng phí thời gian ở đây, ném Băng Chi Linh qua đây.” Vũ Nhạc nhất định phải cẩn thận, ngộ nhỡ con quái vậtnày lấy được đan dược rồi không cho nàng Băng Chi Linh thì làm thế nào? 
“Không được, trước tiên ngươi phải đưa đan dược lại đây.” Quái vật cũng không phải kẻ ngốc. 
“Nếu như vậy thì hay là thôi đi. Ngươi là Linh thú, ta đấu thế nào đượcngươi? Nếu như đưa đan dược cho ngươi, ta lấy được Băng Chi Linh, nhưngthật ra sau đó có thể sống hay không mới là mấu chốt. Không thể vì thứnhỏ bé kia mà đánh mất mạng của bổn tiểu thư, việc trao đổi này thật sựkhông có lợi, có phải hay không, đại thúc bạch tuộc?” Vũ Nhạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623503/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.