Vũ Nhạc chỉ cảm thấybị đạo lực quăng đi thật xa, làm cho nàng cảm giác muốn ra ngoài khônggian, ngay tại lúc nàng mặt dày hưởng thụ an nhàn, lực quang phút chốcvỡ tan, không hề phòng bị, nàng rơi mạnh xuống, nhịp tim tăng tốc độ, vẻ mặt Vũ Nhạc hoảng sợ nhìn xuống núi lửa ở dưới: “Không nên chơi đùa như vậy chứ bạch tuộc đại thúc? Ngài thật sự ném ta về phía núi lửa? Bổntiểu thư dù hóa thành tro cũng không tha cho ngươi, a…Tiểu Giới a, LạpLạp a, mau cứu ta, a a a…”
Mà lúc này hai người đang ở trong Linh Giới tu luyện, lười biếng cúi đầu xuống: “Chủ nhân, chúng ta không thểphá lệ, người…Nhẫn nại chút đi!”
“Cái gì? Ta sắp rơi vào miệngnúi lửa, sắp bị nham thạch nóng chảy rồi, các ngươi lại có thái độ này.Bây giờ ta ra lệnh cho các ngươi, cứu bổn tiểu thư ra ngoài, có nghe hay không!” Diễn trò vui sao, bổn tiểu thư tình nguyện không vào cái họcviện giẻ rách này, cũng không lấy sinh mệnh mình ra đùa giỡn, tỷ tỷkhông chơi nổi!
“Người chắc chắc chứ?” Tiểu Giới cười như khôngcười nhìn Vũ Nhạc. Vũ Nhạc khẽ cau mày, mắt nhìn Linh Tiểu Giới, nàngđột nhiên nhận ra cái gì, phiền não nhắm hai mắt lại, mặc cho thân thểlao theo gió… Lúc này, Tiểu Giới mới hài lòng gật đầu, chủ nhân vẫn làchủ nhân, một chút đã hiểu rõ!
Theo tốc độ rơi ngày càng nhanh,mũi của Vũ Nhạc bị mùi lưu huỳnh xộc vào, không khí nóng hừng hực cànglúc càng đậm, thật muốn phí nhiều sức lực, cái này thật ra chỉ là ảoảnh? Mẹ nó, không phải quá chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623504/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.