Trở lại Nhạc giatrang, tâm tình của Vũ Nhạc vẫn rất sa sút. Nhạc Mộ Dương, Nhạc Mộ Thầnthân thiết bước nhanh tới bên cạnh nàng, vẻ mặt quan tâm hỏi: “Vũ nhi,muội không sao chứ?” Nghe ám vệ bẩm báo Vũ nhi ở trên đường lớn gặp phải Thương Lan Diễm, tim hai người đã muốn lên tới cổ họng. Bây giờ nhìnthấy bộ dáng phờ phạc của Vũ Nhạc, Mộ Dương khẽ thở dài: “Được rồi muộimuội, cần gì để lời nói của người khác vào trong lòng chứ? Muội chính là muội, người khác không thể thay thế được, nhìn nửa năm nay, muội vì gia đình này mà mang tới tiếng nói tiếng cười, muội cứ như vậy, các ca carất đau lòng.” Mộ Thần không giỏi nói chuyện, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắncủa Vũ Mị nhăn lại, tim hắn cũng lạnh theo: “Không được, ta muốn tìmThương Lan Phong đánh một trận, dám khi dễ người quý phủ ta, quả thật là nực cười.”
Vừa mới định rời đi, hắn lại phát hiện ống tay áo bịmột đôi tay bé nhỏ kéo lại, “Ca ca? Đây là chuyện của muội và Thương Lan Diễm, huynh tham gia làm gì? Hơn nữa, muội của huynh lại vì người khácmà chịu thiệt thòi sao? Huynh đừng quên, muội đã hạ xuân dược nàng ta,nếu lúc này ca ca tới thì chẳng phải là dê vào miệng sói sao?”
#DDLQD#
“Chuyện gì vậy? Muội hạ xuân dược với nàng ta?” Hai tiếng rống to đồng thờivang bên tai Vũ Nhạc, làm nàng chấn động hoa mắt ôm đầu, sau một hồinàng mới tức giận nhìn về phía hai huynh đệ Nhạc gia miệng há to, mắt mở lớn: “Sao vậy, sao lại nhìn muội như vậy?”
“Vũ Nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623461/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.