Thời gian chẳng mấy chốc trôi đi, thoáng chốc, nửa năm đã qua, trong nháy mắt, Vũ Nhạc nha đầu của chúng ta đã mười tuổi.
Trong thời gian nửa năm này, tiểu nha đầu cũng không nhàn rỗi. Nàng khuấy đảo Hỏa Đô thành đến người ngã ngựa đổ, cũng bởi vậy mà cái danh Vũ Nhạchài đồng lan ra khắp thiên hạ.
Nói nàng lớn lên giống yêu tinh?
Làm ni cô? Ni tỷ tỷ ngươi mới giống yêu tinh, cả nhà các ngươi đều là yêutinh. Vũ Nhạc phồng má, đùng đùng nổi giận hướng về phía tiểu công chúaLăng Ngạo Tuyết của Lăng gia chửi ầm lên.
Kết quả, tiểu nha đầu mười tuổi mất hết thể diện, khóc ầm lên rồi chạy đi.
Từ đó về sau, Lăng Ngạo Tuyết cùng Vũ Nhạc đối đầu nhau triệt để, cho dùlà cùng ở học viện Thánh Đức, nhưng vẫn là địa phận khác trên đại lục,việc tranh đấu của hai người chính là tiêu điểm cho mọi người bàn tán.
Nói nàng điêu ngoa tùy hứng? Bổn cô nương sao lại điêu ngoa tùy hứng?
Vậy ngươi thì nói đạo lý sao, ngu ngốc…!
A a, ta nói ngươi có ba phần màu sắc, ngươi đã muốn mở phường nhuộm rồihả? Bổn tiểu thư sao lại nói không có đạo lý? Thế nào, ngốc rồi sao?Ngươi nói tiếp đi, không phải đang nói bổn cô nương điêu ngoa tùy hứngsao? Thế nào? Ca ca chính là thương ta, không thích ngươi, ngươi còn cóthể làm gì ta? Ta sẽ mách với ca ca, ta sẽ khóc lóc trước mặt ca ca,ngươi có bản lĩnh thì sao chứ? Ta làm hỏng chuyện của ngươi? Chính ngươi vô dụng lại quay ra trách người khác điêu ngoa tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623460/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.