Edit: Lạc Thanh Như Thủy
Beta: Thủy Lưu Ly
Bắc Vọng trợn trắng mắt nhìn nàng, đưa tay đẩy cành cao trước mặt ra, không ngờ sau cành cao là một vách núi dựng đứng. Bắc Vọng hơi nâng đầu nhìn ra xa, rồi mới quay lại nói với Chu Vô Tâm: “Chúng ta qua bên kia thử xem, biết đâu có thể tìm được lối thoát.”
Chu Vô Tâm vừa nghe có hi vọng, hai mắt nàng sáng rực, nhanh chân chạy lại chỗ hắn, nhưng khi nhìn vách núi cách xa chỗ nàng đứng khoảng mười mét trước mặt, lập tức run rẩy: “Chúng ta phải đi qua chỗ này thật à?”
Bắc Vọng không thèm phí lời với nàng, đề khí vận công, tự mình nhẹ nhàng nhảy qua bên kia, sau đó xoay người giục Chu Vô Tâm: “Nhảy đi.”
Chu Vô Tâm do dự: “Khoảng cách này quá xa, hay là chúng ta đổi đường khác được không.”
“Ít nói nhảm, nhảy nhanh lên!”
“Ta không có võ công, sợ không nhảy qua được.”
“Ta sẽ đỡ được ngươi.”
“Nhưng mà...”
“Ta đi đấy.”
“Đừng đi, ta nhảy, ta nhảy là được chứ gì.”
Được rồi, Bắc Vọng là loại người nói được làm được, Chu Vô Tâm cũng không muốn bị hắn bỏ lại ở đây cho nên không thể làm gì khác hơn là lấy hết can đảm, lùi về sau mấy bước, lấy đà, sau đó, thả người nhảy qua.
Nhưng là, trời ạ, Bắc Vọng không có đón được nàng!
Chân nàng vừa giẫm lên phần nhô ra của vách đá, nhưng vì trọng tâm không vững nên lập tức trượt chân xuống dưới.
Bắc Vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112654/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.