Vân Chỉ lại từ từ ngồi xuống trên ghế dựa, thở dài một hơi nói: "Chỉ nhi vốn dĩ là con gái nhà quan lại giàu có, nhưng vào đúng một năm trước, cha mẹ lần lượt bị bệnh nặng nằm trên giường không dậy nổi, đã đi tìm nhiều thần y nhưng họ đều nói vô phương cứu chữa, rồi có nghe thấy một truyền thuyết nói rằng băng thiềm là thánh vật có thể chữa bách bệnh, có khả năng cải tử hoàn sinh, lúc đó mới cùng huynh trưởng lẻn vào sông Bàn Niết, để xem có thể tìm thấy băng thiềm cứu mạng cha mẹ hay không!"
Một lời nói dối ngắn gọn mà đầy sức thuyết phục, Vân Chỉ nói mà mặt không đỏ, hơi thở không gấp, ở bên ngoài Mặc Hình đã an bài cho nàng một thân phận giả thật tốt, cho dù có phái người đi thăm dò thì cũng không thể tra ra được cái gì!
Lần này, toàn bộ thân thế và nguyên nhân đều được nói ra rõ ràng, vì để phối hợp hiệu quả hơn, cái tay núp trong tay áo rộng của Vân Chỉ khẽ hạ xuống dùng sức véo đùi chính mình. Ngay sau đó khóe mắt liền hiện ra chút nước mắt, càng nhìn càng khiến người khác cảm thấy thương tiếc.
"Thì ra là như vậy, vậy thì các ngươi cũng coi như là có hiếu, hiện giờ Hoàng lăng đã bị hủy, tổ tiên cũng đã hoàn thành sứ mệnh độ hóa vinh quang, băng thiềm cũng không còn tác dụng nữa, ngươi đã thành người trong Hoàng tộc thì băng thiềm sẽ ban cho ngươi để đi cứu cha mẹ ngươi! Cũng coi như là một phần lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871716/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.