Editor: 9420treng
"***! Các ngươi là hỗn đản trên đường hay sao? Dám làm càn ở thành Vô Song?"
Không khí trong đại sảnh vô cùng căng thẳng, mọi người rút vũ khí, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lưu Quang, nhưng không có bất kỳ ai dám làm người đầu tiên động thủ, có vẻ sau khi biết bản lĩnh của Huyết Linh nên cũng có phần kiêng kỵ Lưu Quang, thấy cô nương đi theo cũng ra tay ác độc như vậy, vậy vị gia này… Chẳng phải sẽ lợi hại hơn?
Lưu Quang nghe thấy vậy, đôi tay rảnh rang vắt chéo sau lưng, lười biếng nói: "Ta thấy có vẻ các ngươi đã hiểu lầm rồi! Ta không phải hỗn đản trên đường, mà là… Hỗn đản trên cầu!"
"… Trên cầu?" Mọi người khó hiểu: “Vậy, vậy ngươi là hỗn đản trên cầu nào?"
A! Lưu Quang cười khẽ một tiếng, môi mỏng khẽ mấp máy lạnh lùng phun ra ba chữ.
"Cầu Nại Hà!"
"…"
Vừa dứt lời, Lưu Quang đá băng ghế dài trước mắt, hơi vén áo bào ngồi lên đó, vươn tay lấy một chiếc đũa trên bàn, giơ cao tay quơ quơ, nói: "Để bày tỏ lễ nghĩa của cầu Nại Hà chúng ta, ta sẽ ngồi trên ghế so chiêu với các ngươi. Nếu ai trong số các ngươi có thể khiến ta rời khỏi chiếc ghế này, hoặc có thể chặt đứt chiếc đũa trong tay ta, coi như các ngươi thắng! Tất nhiên chúng ta cũng sẽ không đoạt phòng."
"…"
Người trong giang hồ đều rất coi trọng mặt mũi, bọn họ vốn có chút kiêng kỵ Lưu Quang, nhưng thấy thái độ hắn kiêu ngạo như vậy, lập tức nổi trận lôi đình, không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124395/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.